王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《用徐编修德夫韵其开藩旴江二首·零》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写人|

君侯心事即苍冥,谔谔曾同唯唯争。

医国奇方留后用,字民好事及今行。

悬知夔卨班难继,且入龚黄传亦荣。

天诱圣衷差易耳,正人得路致隆平。

拼音
yòng biān xiū yùn kāi fān jiāng èr shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
jun1 hóu xīn shì cāng míng è è céng tóng wéi wéi zhēng        guó fāng liú hòu yòng mín hǎo shì jīn háng        xuán zhī kuí xiè bān nán qiě gōng huáng chuán róng        tiān yòu shèng zhōng chà ěr zhèng rén zhì lóng píng       
用徐编修德夫韵其开藩旴江二首·零注音
  • yòng
    biān
    xiū
    yùn
    kāi
    fān
    jiāng
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • jun1
    hóu
    xīn
    shì
    cāng
    míng
    è
    è
    céng
    tóng
    wéi
    wéi
    zhēng
    guó
    fāng
    liú
    hòu
    yòng
    mín
    hǎo
    shì
    jīn
    háng
    xuán
    zhī
    kuí
    xiè
    bān
    nán
    qiě
    gōng
    huáng
    chuán
    róng
    tiān
    yòu
    shèng
    zhōng
    chà
    ěr
    zhèng
    rén
    zhì
    lóng
    píng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1