黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《用前韵谢子舟为予作风雨竹》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写山|写鬼|生死|

子舟诗书客,画手睨前辈。

挹袂拍其肩,余力左右逮。

摩拂造化炉,经营鬼神会。

光煤叠乱叶,世与作者背。

看君回腕笔,犹喜汉仪在。

岁寒十三本,与可可追配。

小山苍苔面,突兀谢憎爱。

风斜兼雨重,意出笔墨外。

吾闻绝一源,战胜自十倍。

荣枯转时机,生死付交态。

狙公倒七芧,勿用嗔喜对。

此物当更工,请以小喻大。

拼音
yòng qián yùn xiè zhōu wéi zuò fēng zhú
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhōu shī shū huà shǒu qián bèi        mèi pāi jiān zuǒ yòu dǎi        zào huà jīng yíng guǐ shén huì        guāng méi dié luàn shì zuò zhě bèi        kàn jun1 huí wàn yóu hàn zài        suì hán shí sān běn zhuī pèi        xiǎo shān cāng tái miàn xiè zēng ài        fēng xié jiān zhòng chū wài        wén jué yuán zhàn shèng shí bèi        róng zhuǎn shí shēng jiāo tài        gōng dǎo yòng chēn duì        dāng gèng gōng qǐng xiǎo       
用前韵谢子舟为予作风雨竹注音
  • yòng
    qián
    yùn
    xiè
    zhōu
    wéi
    zuò
    fēng
    zhú
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • zhōu
    shī
    shū
    huà
    shǒu
    qián
    bèi
    mèi
    pāi
    jiān
    zuǒ
    yòu
    dǎi
    zào
    huà
    jīng
    yíng
    guǐ
    shén
    huì
    guāng
    méi
    dié
    luàn
    shì
    zuò
    zhě
    bèi
    kàn
    jun1
    huí
    wàn
    yóu
    hàn
    zài
    suì
    hán
    shí
    sān
    běn
    zhuī
    pèi
    xiǎo
    shān
    cāng
    tái
    miàn
    xiè
    zēng
    ài
    fēng
    xié
    jiān
    zhòng
    chū
    wài
    wén
    jué
    yuán
    zhàn
    shèng
    shí
    bèi
    róng
    zhuǎn
    shí
    shēng
    jiāo
    tài
    gōng
    dǎo
    yòng
    chēn
    duì
    dāng
    gèng
    gōng
    qǐng
    xiǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1