蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《瑞鹧鸪 邢γ夫招游故宫之玉溪馆,壬戌人日》
分享数:1
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写山|写水|写人|写梅|写云|写酒|

萧散心情愧昔贤。

人向道山群玉去,眼横春水瘦梅边。

但知有酒能无事,便是新年胜故年。

明日相寻有佳处,野云堆外淡江天。

拼音
ruì zhè xíng γ γ zhāo yóu gōng zhī guǎn rén rén
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
xiāo sàn xīn qíng kuì xián        rén xiàng dào shān qún yǎn héng chūn shuǐ shòu méi biān        dàn zhī yǒu jiǔ néng shì biàn 便 shì xīn nián shèng nián        míng xiàng xún yǒu jiā chù yún duī wài dàn jiāng tiān       
瑞鹧鸪 邢γ夫招游故宫之玉溪馆,壬戌人日注音
  • ruì
    zhè
     
    xíng
    γ
    γ
    zhāo
    yóu
    gōng
    zhī
    guǎn
    rén
    rén
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • xiāo
    sàn
    xīn
    qíng
    kuì
    xián
    rén
    xiàng
    dào
    shān
    qún
    yǎn
    héng
    chūn
    shuǐ
    shòu
    méi
    biān
    dàn
    zhī
    yǒu
    jiǔ
    néng
    shì
    biàn
    便
    shì
    xīn
    nián
    shèng
    nián
    míng
    xiàng
    xún
    yǒu
    jiā
    chù
    yún
    duī
    wài
    dàn
    jiāng
    tiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1