(1041—1097)宋临江新淦人,字常父。孔文仲弟。仁宗嘉祐八年进士。哲宗元祐初,历秘书省正字、集贤校理、国子司业。四年,为著作郎,论科举之弊,诋王安石《三经新义》,请复诗赋取士,又欲罢大义而益以诸经策。拜中书舍人,直学士院。八年,擢给事中,迁礼部侍郎,以宝文阁待制知洪州。坐元祐党夺职,居池州卒。与兄孔文仲、弟孔平仲以文声起江西,时号三孔。有《诗书论语说》、《金华讲义》、《芍药谱》、《内外制》、《杂文》、《宗伯集》(编入《清江三孔集》)。

孔武仲其它作品精选

zuopinjingxuan

《琼花画轴》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:孔武仲 | 类型:写风|写花|写人|写湖|写草|写云|

我欲游广陵,江湖浩难涉。

喜有琼花枝,相随在巾箧。

北人初不识,谓是玉蝴蝶。

天妃绝世艳,乃以方妓妾。

古祠惟一株,他种不欲接。

春风乱百草,红紫门纷煜。

皓然姑射姿,岂少朱粉颊。

铁干已峥嵘,云朵正稠叠。

书林日清闲,万虑坐收摄。

悠然对妙笔,颇与幽兴惬。

彷佛未易得,吟思舌徒嗫。

拼音
qióng huā huà zhóu
[ [ sòng cháo ] ] kǒng zhòng
yóu guǎng 广 líng jiāng hào nán shè        yǒu qióng huā zhī xiàng suí zài jīn qiè        běi rén chū shí wèi shì dié        tiān fēi jué shì yàn nǎi fāng qiè        wéi zhū zhǒng jiē        chūn fēng luàn bǎi cǎo hóng mén fēn        hào rán shè 姿 shǎo zhū fěn jiá        tiě gàn zhēng róng yún duǒ zhèng chóu dié        shū lín qīng xián wàn zuò shōu shè        yōu rán duì miào yōu xìng qiè        páng wèi yín shé niè       
琼花画轴注音
  • qióng
    huā
    huà
    zhóu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    kǒng
    zhòng
  • yóu
    guǎng
    广
    líng
    jiāng
    hào
    nán
    shè
    yǒu
    qióng
    huā
    zhī
    xiàng
    suí
    zài
    jīn
    qiè
    běi
    rén
    chū
    shí
    wèi
    shì
    dié
    tiān
    fēi
    jué
    shì
    yàn
    nǎi
    fāng
    qiè
    wéi
    zhū
    zhǒng
    jiē
    chūn
    fēng
    luàn
    bǎi
    cǎo
    hóng
    mén
    fēn
    hào
    rán
    shè
    姿
    shǎo
    zhū
    fěn
    jiá
    tiě
    gàn
    zhēng
    róng
    yún
    duǒ
    zhèng
    chóu
    dié
    shū
    lín
    qīng
    xián
    wàn
    zuò
    shōu
    shè
    yōu
    rán
    duì
    miào
    yōu
    xìng
    qiè
    páng
    wèi
    yín
    shé
    niè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1