李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

李端其它作品精选

zuopinjingxuan

《琴曲歌辞·王敬伯歌》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:李端 | 类型:写山|写水|

妾本舟中客,闻君江上琴。

君初感妾叹,妾亦感君心。

遂出合欢被,同为交颈禽。

传杯惟畏浅,接膝犹嫌远。

侍婢奏箜篌,女郎歌宛转。

宛转怨如何,中庭霜渐多。

霜多叶可惜,昨日非今夕。

徒结万里欢,终成一宵客。

王敬伯,渌水青山从此隔。

拼音
qín · · wáng jìng
[ [ táng cháo ] ] duān
qiè běn zhōu zhōng wén jun1 jiāng shàng qín        jun1 chū gǎn qiè tàn qiè gǎn jun1 xīn        suí chū huān bèi tóng wéi jiāo jǐng qín        chuán bēi wéi wèi qiǎn jiē yóu xián yuǎn        shì zòu kōng hóu láng wǎn zhuǎn        wǎn zhuǎn yuàn zhōng tíng shuāng jiàn duō        shuāng duō zuó fēi jīn        jié wàn huān zhōng chéng xiāo        wáng jìng shuǐ qīng shān cóng       
琴曲歌辞·王敬伯歌注音
  • qín
    ·
    ·
    wáng
    jìng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • qiè
    běn
    zhōu
    zhōng
    wén
    jun1
    jiāng
    shàng
    qín
    jun1
    chū
    gǎn
    qiè
    tàn
    qiè
    gǎn
    jun1
    xīn
    suí
    chū
    huān
    bèi
    tóng
    wéi
    jiāo
    jǐng
    qín
    chuán
    bēi
    wéi
    wèi
    qiǎn
    jiē
    yóu
    xián
    yuǎn
    shì
    zòu
    kōng
    hóu
    láng
    wǎn
    zhuǎn
    wǎn
    zhuǎn
    yuàn
    zhōng
    tíng
    shuāng
    jiàn
    duō
    shuāng
    duō
    zuó
    fēi
    jīn
    jié
    wàn
    huān
    zhōng
    chéng
    xiāo
    wáng
    jìng
    shuǐ
    qīng
    shān
    cóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1