李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。

李群玉其它作品精选

zuopinjingxuan

《琴曲歌辞·升仙操》
分享数:2
朝代: 唐朝 | 作者:李群玉 | 类型:写风|写人|

嬴女去秦宫,琼箫生碧空。

凤台闭烟雾,鸾吹飘天风。

复闻周太子,亦遇浮丘公。

丛簧发仙弄,轻举紫霞中。

浊世不久住,清都路何穷。

一去霄汉上,世人那得逢。

拼音
qín · · shēng xiān cāo
[ [ táng cháo ] ] qún
yíng qín gōng qióng xiāo shēng kōng        fèng tái yān luán chuī piāo tiān fēng        wén zhōu tài qiū gōng        cóng huáng xiān nòng qīng xiá zhōng        zhuó shì jiǔ zhù qīng dōu qióng        xiāo hàn shàng shì rén féng       
琴曲歌辞·升仙操注音
  • qín
    ·
    ·
    shēng
    xiān
    cāo
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    qún
  • yíng
    qín
    gōng
    qióng
    xiāo
    shēng
    kōng
    fèng
    tái
    yān
    luán
    chuī
    piāo
    tiān
    fēng
    wén
    zhōu
    tài
    qiū
    gōng
    cóng
    huáng
    xiān
    nòng
    qīng
    xiá
    zhōng
    zhuó
    shì
    jiǔ
    zhù
    qīng
    dōu
    qióng
    xiāo
    hàn
    shàng
    shì
    rén
    féng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1