刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。
《玉漏迟 泛舟东溪》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:刘因 | 类型:写花|写山|写人|人生|豪爽|写云|

故园平似掌。

人生何必,武陵溪上。

三尺蓑衣,遮断红尘千丈。

不学东山高卧,也不似、鹿门长往。

君试望。

远山*处,白云无恙。

自唱。

一曲渔歌,觉无复当年,缺壶悲壮。

老境羲皇,换尽平生豪爽。

天设四时佳兴,要留待、幽人清赏。

花又放。

满意一篙春浪。

拼音
lòu chí fàn zhōu dōng
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
yuán píng zhǎng        rén shēng líng shàng        sān chǐ suō zhē duàn hóng chén qiān zhàng        xué dōng shān gāo 鹿 mén zhǎng wǎng        jun1 shì wàng        yuǎn shān chù bái yún yàng        chàng        jiào dāng nián quē bēi zhuàng        lǎo jìng huáng huàn jìn píng shēng háo shuǎng        tiān shè shí jiā xìng yào liú dài yōu rén qīng shǎng        huā yòu fàng        mǎn gāo chūn làng       
玉漏迟 泛舟东溪注音
  • lòu
    chí
     
    fàn
    zhōu
    dōng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • yuán
    píng
    zhǎng
    rén
    shēng
    líng
    shàng
    sān
    chǐ
    suō
    zhē
    duàn
    hóng
    chén
    qiān
    zhàng
    xué
    dōng
    shān
    gāo
    鹿
    mén
    zhǎng
    wǎng
    jun1
    shì
    wàng
    yuǎn
    shān
    chù
    bái
    yún
    yàng
    chàng
    jiào
    dāng
    nián
    quē
    bēi
    zhuàng
    lǎo
    jìng
    huáng
    huàn
    jìn
    píng
    shēng
    háo
    shuǎng
    tiān
    shè
    shí
    jiā
    xìng
    yào
    liú
    dài
    yōu
    rén
    qīng
    shǎng
    huā
    yòu
    fàng
    mǎn
    gāo
    chūn
    làng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1