冯延巳 (903--960)又名延嗣,字正中,五代广陵(今江苏省扬州市)人。在南唐做过宰相,生活过得很优裕、舒适。他的词多写闲情逸致辞,文人的气息很浓,对北宋初期的词人有比较大的影响。宋初《钓矶立谈》评其“学问渊博,文章颖发,辩说纵横”,其词集名《阳春集》。

冯延巳其它作品精选

zuopinjingxuan

《玉楼春》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:冯延巳 | 类型:写雪|年华|伤春|写梅|写云|写酒|

雪云乍变春云簇,渐觉年华堪纵目。

北枝梅蕊犯寒开,南浦波纹如酒绿。

芳菲次第长相续,自是情多无处足。

尊前百计见春归,莫为伤春眉黛蹙。

拼音
lóu chūn
[ [ táng cháo ] ] féng yán
xuě yún zhà biàn chūn yún jiàn jiào nián huá kān zòng        běi zhī méi ruǐ fàn hán kāi nán wén jiǔ 绿        fāng fēi zhǎng xiàng shì qíng duō chù        zūn qián bǎi jiàn chūn guī wéi shāng chūn méi dài       
玉楼春注音
  • lóu
    chūn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    féng
    yán
  • xuě
    yún
    zhà
    biàn
    chūn
    yún
    jiàn
    jiào
    nián
    huá
    kān
    zòng
    běi
    zhī
    méi
    ruǐ
    fàn
    hán
    kāi
    nán
    wén
    jiǔ
    绿
    fāng
    fēi
    zhǎng
    xiàng
    shì
    qíng
    duō
    chù
    zūn
    qián
    bǎi
    jiàn
    chūn
    guī
    wéi
    shāng
    chūn
    méi
    dài

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1