刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。刘敏中今存词 149首。大多是应酬之作,但在一些词中也透露出他"学古无成,于今何补"的岁月蹉跎的怅惘(〔木兰花慢〕《适得醉经乐章》),对"浮世匆匆如此,眼底风尘今古梦"的叹息(〔念奴娇〕《自述呈知己》),以及对"世事何穷"、"兵鏖蜗角"的感慨(〔沁园春〕...
《玉楼春 次韵答王太常》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:刘敏中 | 类型:写雪|写山|写人|写鱼|

东生白日西生月。

世累驱人何日彻。

致身事业蒉为山,过眼纷华汤沃雪。

心田莫说谁宽窄。

室有空虚生夜白。

醒时却校醉时言,笑杀观鱼濠上

拼音
lóu chūn yùn wáng tài cháng
[ [ yuán cháo ] ] liú mǐn zhōng
dōng shēng bái 西 shēng yuè        shì lèi rén chè        zhì shēn shì kuì wéi shān guò yǎn fēn huá tāng xuě        xīn tián shuō shuí kuān zhǎi        shì yǒu kōng shēng bái        xǐng shí què xiào zuì shí yán xiào shā guān háo shàng
玉楼春 次韵答王太常注音
  • lóu
    chūn
     
    yùn
    wáng
    tài
    cháng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    mǐn
    zhōng
  • dōng
    shēng
    bái
    西
    shēng
    yuè
    shì
    lèi
    rén
    chè
    zhì
    shēn
    shì
    kuì
    wéi
    shān
    guò
    yǎn
    fēn
    huá
    tāng
    xuě
    xīn
    tián
    shuō
    shuí
    kuān
    zhǎi
    shì
    yǒu
    kōng
    shēng
    bái
    xǐng
    shí
    què
    xiào
    zuì
    shí
    yán
    xiào
    shā
    guān
    háo
    shàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1