梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《猛虎行》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写风|写山|写人|

山木暮苍苍,风凄茅叶黄。

有虎始离穴,熊罴安敢当。

掉尾为旗纛,磨牙为剑鋩。

猛气吞赤豹,雄威蹑封狼。

不贪犬与豕,不窥藩与墙。

当途食人肉,所获乃堂堂。

食人既我分,安得为不祥。

麋鹿岂非命,其类宁不伤。

满野设罝网,竞以充圆方。

而欲我无杀,奈何饥馁肠。

拼音
měng háng
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
shān cāng cāng fēng máo huáng        yǒu shǐ xué xióng ān gǎn dāng        diào wěi wéi dào wéi jiàn máng        měng tūn chì bào xióng wēi niè fēng láng        tān quǎn shǐ kuī fān qiáng        dāng shí rén ròu suǒ huò nǎi táng táng        shí rén fèn ān wéi xiáng        鹿 fēi mìng lèi níng shāng        mǎn shè wǎng jìng chōng yuán fāng        ér shā nài něi cháng       
猛虎行注音
  • měng
    háng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • shān
    cāng
    cāng
    fēng
    máo
    huáng
    yǒu
    shǐ
    xué
    xióng
    ān
    gǎn
    dāng
    diào
    wěi
    wéi
    dào
    wéi
    jiàn
    máng
    měng
    tūn
    chì
    bào
    xióng
    wēi
    niè
    fēng
    láng
    tān
    quǎn
    shǐ
    kuī
    fān
    qiáng
    dāng
    shí
    rén
    ròu
    suǒ
    huò
    nǎi
    táng
    táng
    shí
    rén
    fèn
    ān
    wéi
    xiáng
    鹿
    fēi
    mìng
    lèi
    níng
    shāng
    mǎn
    shè
    wǎng
    jìng
    chōng
    yuán
    fāng
    ér
    shā
    nài
    něi
    cháng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1