曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。

曹勋其它作品精选

zuopinjingxuan

《独酌谣二首》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写风|写人|相思|对月|写酒|

我有一樽酒,来自故人家。

故人久相别,十载隔天涯。

相思不相见,对月开注霞。

一酌延清风。

清风为我开灵襟。

再酌劝明月,明光徘徊冷光发。

三酌望故人,明月清风颜色。

高歌起舞赓长谣,声裂金石贯曾碧。

伯伦已死渊明殂,蜾蠃螟蛉漫充塞。

须臾各罢玉壶空,醉觉长天不盈尺。

拼音
zhuó yáo èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
yǒu zūn jiǔ lái rén jiā        rén jiǔ xiàng bié shí zǎi tiān        xiàng xiàng jiàn duì yuè kāi zhù xiá        zhuó yán qīng fēng        qīng fēng wéi kāi líng jīn        zài zhuó quàn míng yuè míng guāng pái huái lěng guāng        sān zhuó wàng rén míng yuè qīng fēng yán        gāo gēng zhǎng yáo shēng liè jīn shí guàn céng        lún yuān míng guǒ luǒ míng líng màn chōng sāi        kōng zuì jiào zhǎng tiān yíng chǐ       
独酌谣二首注音
  • zhuó
    yáo
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • yǒu
    zūn
    jiǔ
    lái
    rén
    jiā
    rén
    jiǔ
    xiàng
    bié
    shí
    zǎi
    tiān
    xiàng
    xiàng
    jiàn
    duì
    yuè
    kāi
    zhù
    xiá
    zhuó
    yán
    qīng
    fēng
    qīng
    fēng
    wéi
    kāi
    líng
    jīn
    zài
    zhuó
    quàn
    míng
    yuè
    míng
    guāng
    pái
    huái
    lěng
    guāng
    sān
    zhuó
    wàng
    rén
    míng
    yuè
    qīng
    fēng
    yán
    gāo
    gēng
    zhǎng
    yáo
    shēng
    liè
    jīn
    shí
    guàn
    céng
    lún
    yuān
    míng
    guǒ
    luǒ
    míng
    líng
    màn
    chōng
    sāi
    kōng
    zuì
    jiào
    zhǎng
    tiān
    yíng
    chǐ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1