顾璘(1476~1545)明代官员、文学家。字华玉,号东桥居士,长洲(今江苏省吴县)人,寓居上元(今江苏省南京市),有知人鉴。弘治间进士,授广平知县,累官至南京刑部尚书。少有才名,以诗著称于时,与其同里陈沂、王韦号称“金陵三俊”,后宝应朱应登起,时称“四大家”。著有《浮湘集》、《山中集》、《息园诗文稿》等。其曾评注杨士弘《唐音》。
《独漉篇》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:顾璘 | 类型:写花|写山|写水|写人|女子|

独漉独漉,水多泥滑。

泥滑道阻,伤我车毂。

持膏作烛,将以照夜。

虚花掩光,不逮槃下。

猛虎在山,百兽畏威。

陷阱三日,垂首诉饥。

铁生矿中,人冶为器。

剑负威神,锤则委地。

男儿生身,万事纲纪。

突梯无施,不如女子。

拼音
piān
[ [ míng cháo ] ] lín
shuǐ duō huá        huá dào shāng chē        chí gāo zuò zhú jiāng zhào        huā yǎn guāng dǎi pán xià        měng zài shān bǎi shòu wèi wēi        xiàn jǐng sān chuí shǒu        tiě shēng kuàng zhōng rén wéi        jiàn wēi shén chuí wěi        nán ér shēng shēn wàn shì gāng        shī       
独漉篇注音
  • piān
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    lín
  • shuǐ
    duō
    huá
    huá
    dào
    shāng
    chē
    chí
    gāo
    zuò
    zhú
    jiāng
    zhào
    huā
    yǎn
    guāng
    dǎi
    pán
    xià
    měng
    zài
    shān
    bǎi
    shòu
    wèi
    wēi
    xiàn
    jǐng
    sān
    chuí
    shǒu
    tiě
    shēng
    kuàng
    zhōng
    rén
    wéi
    jiàn
    wēi
    shén
    chuí
    wěi
    nán
    ér
    shēng
    shēn
    wàn
    shì
    gāng
    shī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1