杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《灯夕观妓戏作艳语》
分享数:0
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写雪|写风|写人|

舞缓态偏浓,歌停拍未终。

钗留人胜雪,钏响擘罗风。

不画眉长绿,非酣脸自红。

意将回眼送,娇逐点头通。

此夕瑶台下,当时洛浦中。

莫言常见惯,肠断杜司空。

拼音
dēng guān zuò yàn
[ [ míng cháo ] ] yáng
huǎn tài piān nóng tíng pāi wèi zhōng        chāi liú rén shèng xuě chuàn xiǎng luó fēng        huà méi zhǎng 绿 fēi hān liǎn hóng        jiāng huí yǎn sòng jiāo zhú diǎn tóu tōng        yáo tái xià dāng shí luò zhōng        yán cháng jiàn guàn cháng duàn kōng       
灯夕观妓戏作艳语注音
  • dēng
    guān
    zuò
    yàn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • huǎn
    tài
    piān
    nóng
    tíng
    pāi
    wèi
    zhōng
    chāi
    liú
    rén
    shèng
    xuě
    chuàn
    xiǎng
    luó
    fēng
    huà
    méi
    zhǎng
    绿
    fēi
    hān
    liǎn
    hóng
    jiāng
    huí
    yǎn
    sòng
    jiāo
    zhú
    diǎn
    tóu
    tōng
    yáo
    tái
    xià
    dāng
    shí
    luò
    zhōng
    yán
    cháng
    jiàn
    guàn
    cháng
    duàn
    kōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1