吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
《满江红·聊把芳尊》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写风|踏青|江南|写梅|写云|

聊把芳尊,殷勤劝、斜阳休坠。

吾老矣,难从仙客,采丹丘李。

且趁风光一百五,园林尚有残红缀。

更忉忉、百舌对般春,声能美。

鸾钗绊,游丝细。

鸳袖惹,香尘腻。

想吴姬越女,踏青才尔。

争似江南樗枥社,俚歌声拂行云里。

又枝头、梅子正酸时,莺知未。

拼音
mǎn jiāng hóng · · liáo fāng zūn
[ [ sòng cháo ] ] qián
liáo fāng zūn yīn qín quàn xié yáng xiū zhuì        lǎo nán cóng xiān cǎi dān qiū        qiě chèn fēng guāng bǎi yuán lín shàng yǒu cán hóng zhuì        gèng dāo dāo bǎi shé duì bān chūn shēng néng měi        luán chāi bàn yóu        yuān xiù xiāng chén        xiǎng yuè qīng cái ěr        zhēng jiāng nán chū shè shēng háng yún        yòu zhī tóu méi zhèng suān shí yīng zhī wèi       
满江红·聊把芳尊注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    liáo
    fāng
    zūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • liáo
    fāng
    zūn
    yīn
    qín
    quàn
    xié
    yáng
    xiū
    zhuì
    lǎo
    nán
    cóng
    xiān
    cǎi
    dān
    qiū
    qiě
    chèn
    fēng
    guāng
    bǎi
    yuán
    lín
    shàng
    yǒu
    cán
    hóng
    zhuì
    gèng
    dāo
    dāo
    bǎi
    shé
    duì
    bān
    chūn
    shēng
    néng
    měi
    luán
    chāi
    bàn
    yóu
    yuān
    xiù
    xiāng
    chén
    xiǎng
    yuè
    qīng
    cái
    ěr
    zhēng
    jiāng
    nán
    chū
    shè
    shēng
    háng
    yún
    yòu
    zhī
    tóu
    méi
    zhèng
    suān
    shí
    yīng
    zhī
    wèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1