王质,字华卿,太原祁人。五代祖通,字仲淹,隋末大儒,号文中子。通生福祚,终上蔡主簿。福祚生勉,登进士第,制策登科,位终宝鼎令。勉生怡,终渝州司户。怡生潜,扬州天长丞。质则潜之第五子。少负志操,以家世官卑,思立名于世,以大其门。寓居寿春,躬耕以养母,专以讲学为事,门人受业者大集其门。年甫强仕,不求闻达,亲友规之曰:“以华卿之才,取名位如俯拾地芥耳,安自苦于亹茸者乎?扬名显亲,非耕稼可致也。”质乃白于母,请赴乡举。  元和六年,登进士

王质其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红·纸张梅花》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:王质 | 类型:写雪|写花|梅花|写山|写水|写人|写梅|

纸张梅花,有丛桂、又有修竹。

是何声、雪飘远渚,泉鸣幽谷。

红蓼白苹须拂袖,馀音尚带清香馥。

挽素娥青女、问飞琼,谁家曲。

韩退之,欧永叔。

惚兮恍,恍兮惚。

试侧耳,山常似黛,水常如玉。

颜子操中何足怨,醉翁徽外无人续。

正青天、明月上东南,芳时足。

拼音
mǎn jiāng hóng · · zhǐ zhāng méi huā
[ [ sòng cháo ] ] wáng zhì
zhǐ zhāng méi huā yǒu cóng guì yòu yǒu xiū zhú        shì shēng xuě piāo yuǎn zhǔ quán míng yōu        hóng liǎo bái píng xiù yīn shàng dài qīng xiāng        wǎn é qīng wèn fēi qióng shuí jiā        hán tuì 退 zhī ōu yǒng shū        huǎng huǎng        shì ěr shān cháng dài shuǐ cháng        yán cāo zhōng yuàn zuì wēng huī wài rén        zhèng qīng tiān míng yuè shàng dōng nán fāng shí       
满江红·纸张梅花注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    zhǐ
    zhāng
    méi
    huā
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhì
  • zhǐ
    zhāng
    méi
    huā
    yǒu
    cóng
    guì
    yòu
    yǒu
    xiū
    zhú
    shì
    shēng
    xuě
    piāo
    yuǎn
    zhǔ
    quán
    míng
    yōu
    hóng
    liǎo
    bái
    píng
    xiù
    yīn
    shàng
    dài
    qīng
    xiāng
    wǎn
    é
    qīng
    wèn
    fēi
    qióng
    shuí
    jiā
    hán
    tuì
    退
    zhī
    ōu
    yǒng
    shū
    huǎng
    huǎng
    shì
    ěr
    shān
    cháng
    dài
    shuǐ
    cháng
    yán
    cāo
    zhōng
    yuàn
    zuì
    wēng
    huī
    wài
    rén
    zhèng
    qīng
    tiān
    míng
    yuè
    shàng
    dōng
    nán
    fāng
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1