吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
《满江红·痴霭顽阴》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写景|写风|写水|写人|写酒|

痴霭顽阴,风扫尽、安排今夕。

便放出、一轮金镜,皎然虚碧。

照彻肺肝明似水,是中空洞无他物。

倚亭皋、搔首问天公,天应识。

人共景,都非昔。

君共我,俱成客。

且相逢一笑,笙歌箫笛。

老去可怜杯酒减,醉来谩把阑干拍。

便明朝、烟水挂征帆,还相忆。

拼音
mǎn jiāng hóng · · chī ǎi wán yīn
[ [ sòng cháo ] ] qián
chī ǎi wán yīn fēng sǎo jìn ān pái jīn        biàn 便 fàng chū lún jīn jìng jiǎo rán        zhào chè fèi gān míng shuǐ shì zhōng kōng dòng        tíng gāo sāo shǒu wèn tiān gōng tiān yīng shí        rén gòng jǐng dōu fēi        jun1 gòng chéng        qiě xiàng féng xiào shēng xiāo        lǎo lián bēi jiǔ jiǎn zuì lái màn lán gàn pāi        biàn 便 míng cháo yān shuǐ guà zhēng fān hái xiàng       
满江红·痴霭顽阴注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    chī
    ǎi
    wán
    yīn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • chī
    ǎi
    wán
    yīn
    fēng
    sǎo
    jìn
    ān
    pái
    jīn
    biàn
    便
    fàng
    chū
    lún
    jīn
    jìng
    jiǎo
    rán
    zhào
    chè
    fèi
    gān
    míng
    shuǐ
    shì
    zhōng
    kōng
    dòng
    tíng
    gāo
    sāo
    shǒu
    wèn
    tiān
    gōng
    tiān
    yīng
    shí
    rén
    gòng
    jǐng
    dōu
    fēi
    jun1
    gòng
    chéng
    qiě
    xiàng
    féng
    xiào
    shēng
    xiāo
    lǎo
    lián
    bēi
    jiǔ
    jiǎn
    zuì
    lái
    màn
    lán
    gàn
    pāi
    biàn
    便
    míng
    cháo
    yān
    shuǐ
    guà
    zhēng
    fān
    hái
    xiàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1