魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《满江红·玉质金相》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写人|黄昏|写云|

玉质金相,长自守、间庭暗室。

对黄昏月冷,朦胧雾浥。

知我者希常我贵,於人不即而人即。

彼云云、谩自怨灵均,伤兰植。

鶗鴂乱,春芳寂。

络纬叫,池英摘。

惟国香耐久,素秋同德。

既向静中观性分,偏於发处知生色。

待到头、声臭两无时,真闻识。

拼音
mǎn jiāng hóng · · zhì jīn xiàng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
zhì jīn xiàng zhǎng shǒu jiān tíng àn shì        duì huáng hūn yuè lěng méng lóng        zhī zhě cháng guì rén ér rén        yún yún màn yuàn líng jun1 shāng lán zhí        guī luàn chūn fāng        luò wěi jiào chí yīng zhāi        wéi guó xiāng nài jiǔ qiū tóng        xiàng jìng zhōng guān xìng fèn piān chù zhī shēng        dài dào tóu shēng chòu liǎng shí zhēn wén shí       
满江红·玉质金相注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    zhì
    jīn
    xiàng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • zhì
    jīn
    xiàng
    zhǎng
    shǒu
    jiān
    tíng
    àn
    shì
    duì
    huáng
    hūn
    yuè
    lěng
    méng
    lóng
    zhī
    zhě
    cháng
    guì
    rén
    ér
    rén
    yún
    yún
    màn
    yuàn
    líng
    jun1
    shāng
    lán
    zhí
    guī
    luàn
    chūn
    fāng
    luò
    wěi
    jiào
    chí
    yīng
    zhāi
    wéi
    guó
    xiāng
    nài
    jiǔ
    qiū
    tóng
    xiàng
    jìng
    zhōng
    guān
    xìng
    fèn
    piān
    chù
    zhī
    shēng
    dài
    dào
    tóu
    shēng
    chòu
    liǎng
    shí
    zhēn
    wén
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1