魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《满江红·彼美人兮》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写人|美人|写云|

彼美人兮,不肯为、时人妆束。

空自爱、北窗睡美,东邻醅熟。

不道有人成离索,直教无计分膏馥。

望鹤飞、不到暮云高,阑干曲。

驹在谷,人金玉。

盘在陆,人宽轴。

笑吾今何苦,耐司空辱。

应为嗷嗷乌反哺,真成落落蛇安足。

到梓州、旧事上心来,呼杯醁。

拼音
mǎn jiāng hóng · · měi rén
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
měi rén kěn wéi shí rén zhuāng shù        kōng ài běi chuāng shuì měi dōng lín pēi shú        dào yǒu rén chéng suǒ zhí jiāo fèn gāo        wàng fēi dào yún gāo lán gàn        zài rén jīn        pán zài rén kuān zhóu        xiào jīn nài kōng        yīng wéi áo áo fǎn zhēn chéng luò luò shé ān        dào zhōu jiù shì shàng xīn lái bēi       
满江红·彼美人兮注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    měi
    rén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • měi
    rén
    kěn
    wéi
    shí
    rén
    zhuāng
    shù
    kōng
    ài
    běi
    chuāng
    shuì
    měi
    dōng
    lín
    pēi
    shú
    dào
    yǒu
    rén
    chéng
    suǒ
    zhí
    jiāo
    fèn
    gāo
    wàng
    fēi
    dào
    yún
    gāo
    lán
    gàn
    zài
    rén
    jīn
    pán
    zài
    rén
    kuān
    zhóu
    xiào
    jīn
    nài
    kōng
    yīng
    wéi
    áo
    áo
    fǎn
    zhēn
    chéng
    luò
    luò
    shé
    ān
    dào
    zhōu
    jiù
    shì
    shàng
    xīn
    lái
    bēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1