魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《满江红·宇宙中间》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写雨|写山|写人|山林|写云|

宇宙中间,还独笑、谁疏谁密。

正从容行处,山停川溢。

锺鼎勒铭模物象,山林赐路开行荜。

要不如、胸次祗熙熙,无今昔。

便百中,穿牙戟。

怕六凿,生虚室。

为幽香小伫,旋供吟笔。

人事未须劳预虑,天公浑不消余力。

看雨馀、云卷约帘旌,明红日。

拼音
mǎn jiāng hóng · · zhòu zhōng jiān
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
zhòu zhōng jiān hái xiào shuí shū shuí        zhèng cóng róng háng chù shān tíng chuān        zhōng dǐng míng xiàng shān lín kāi háng        yào xiōng zhī jīn        biàn 便 bǎi zhōng chuān 穿        liù záo shēng shì        wéi yōu xiāng xiǎo zhù xuán gòng yín        rén shì wèi láo tiān gōng hún xiāo        kàn yún juàn yuē lián jīng míng hóng       
满江红·宇宙中间注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    zhòu
    zhōng
    jiān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • zhòu
    zhōng
    jiān
    hái
    xiào
    shuí
    shū
    shuí
    zhèng
    cóng
    róng
    háng
    chù
    shān
    tíng
    chuān
    zhōng
    dǐng
    míng
    xiàng
    shān
    lín
    kāi
    háng
    yào
    xiōng
    zhī
    jīn
    biàn
    便
    bǎi
    zhōng
    chuān
    穿
    liù
    záo
    shēng
    shì
    wéi
    yōu
    xiāng
    xiǎo
    zhù
    xuán
    gòng
    yín
    rén
    shì
    wèi
    láo
    tiān
    gōng
    hún
    xiāo
    kàn
    yún
    juàn
    yuē
    lián
    jīng
    míng
    hóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1