吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

吴潜其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红·唤出山来》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写雨|写风|写山|故国|夜雨|

唤出山来,把鸥鹭、盟言轻食。

依旧是、江涛如许,雨帆烟笛。

歌罢莫愁檀板缓,杯倾白堕琼酥滴。

但惊心、十六载重来,征埃客。

秋风鬓,应非昔。

夜雨约,聊相觅。

叹主恩未报,无多来日。

故国千年龙虎势,神州万里鼪鼯迹。

笑谢儿、出手便呼卢,摴蒱掷。

拼音
mǎn jiāng hóng · · huàn chū shān lái
[ [ sòng cháo ] ] qián
huàn chū shān lái ōu méng yán qīng shí        jiù shì jiāng tāo fān yān        chóu tán bǎn huǎn bēi qīng bái duò qióng        dàn jīng xīn shí liù zǎi zhòng lái zhēng āi        qiū fēng bìn yīng fēi        yuē liáo xiàng        tàn zhǔ ēn wèi bào duō lái        guó qiān nián lóng shì shén zhōu wàn shēng        xiào xiè ér chū shǒu biàn 便 chī zhì       
满江红·唤出山来注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    huàn
    chū
    shān
    lái
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • huàn
    chū
    shān
    lái
    ōu
    méng
    yán
    qīng
    shí
    jiù
    shì
    jiāng
    tāo
    fān
    yān
    chóu
    tán
    bǎn
    huǎn
    bēi
    qīng
    bái
    duò
    qióng
    dàn
    jīng
    xīn
    shí
    liù
    zǎi
    zhòng
    lái
    zhēng
    āi
    qiū
    fēng
    bìn
    yīng
    fēi
    yuē
    liáo
    xiàng
    tàn
    zhǔ
    ēn
    wèi
    bào
    duō
    lái
    guó
    qiān
    nián
    lóng
    shì
    shén
    zhōu
    wàn
    shēng
    xiào
    xiè
    ér
    chū
    shǒu
    biàn
    便
    chī
    zhì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1