魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《满江红·世道何常》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写风|写花|写山|写水|写云|

世道何常,都一似、水流云出。

叹自古、燕巾滥宝,楚山迷璧。

老我如今观变熟,行藏语嘿惟有时适。

似沧溟、容得乘禽飞,双凫集。

花露晓,松风夕。

经味永,山光吸。

历岩中考第,案头月日。

物欲强时心节制,才资弱处书扶掖。

拟棕鞋、桐帽了平生,投簪舄。

拼音
mǎn jiāng hóng · · shì dào cháng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shì dào cháng dōu shuǐ liú yún chū        tàn yàn jīn làn bǎo chǔ shān        lǎo jīn guān biàn shú háng cáng hēi wéi yǒu shí shì        cāng míng róng chéng qín fēi shuāng        huā xiǎo sōng fēng        jīng wèi yǒng shān guāng        yán zhōng kǎo àn tóu yuè        qiáng shí xīn jiē zhì cái ruò chù shū        zōng xié tóng mào le píng shēng tóu zān       
满江红·世道何常注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
    ·
    ·
    shì
    dào
    cháng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • shì
    dào
    cháng
    dōu
    shuǐ
    liú
    yún
    chū
    tàn
    yàn
    jīn
    làn
    bǎo
    chǔ
    shān
    lǎo
    jīn
    guān
    biàn
    shú
    háng
    cáng
    hēi
    wéi
    yǒu
    shí
    shì
    cāng
    míng
    róng
    chéng
    qín
    fēi
    shuāng
    huā
    xiǎo
    sōng
    fēng
    jīng
    wèi
    yǒng
    shān
    guāng
    yán
    zhōng
    kǎo
    àn
    tóu
    yuè
    qiáng
    shí
    xīn
    jiē
    zhì
    cái
    ruò
    chù
    shū
    zōng
    xié
    tóng
    mào
    le
    píng
    shēng
    tóu
    zān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1