许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《满江红 和郭子敬夏日村居韵》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写景|写风|写花|写人|人生|

一曲清溪,收拾尽、风声月色。

还自笑、六旬将近,数椽方葺。

已分封侯非燕颔,尽教有地争蜗角。

算人生、难得是清闲,吾今得。

离离黍,**麦。

观此景,皆真乐。

更葵花未谢,藕花仍发。

烦剧只因诗有债,迂疏却喜门无客。

问小亭、盛暑不容人,今秋月。

拼音
mǎn jiāng hóng guō jìng xià cūn yùn
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
qīng shōu shí jìn fēng shēng yuè        hái xiào liù xún jiāng jìn shù chuán fāng        fèn fēng hóu fēi yàn hàn jìn jiāo yǒu zhēng jiǎo        suàn rén shēng nán shì qīng xián jīn        shǔ mài        guān jǐng jiē zhēn        gèng kuí huā wèi xiè ǒu huā réng        fán zhī yīn shī yǒu zhài shū què mén        wèn xiǎo tíng shèng shǔ róng rén jīn qiū yuè       
满江红 和郭子敬夏日村居韵注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
     
    guō
    jìng
    xià
    cūn
    yùn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • qīng
    shōu
    shí
    jìn
    fēng
    shēng
    yuè
    hái
    xiào
    liù
    xún
    jiāng
    jìn
    shù
    chuán
    fāng
    fèn
    fēng
    hóu
    fēi
    yàn
    hàn
    jìn
    jiāo
    yǒu
    zhēng
    jiǎo
    suàn
    rén
    shēng
    nán
    shì
    qīng
    xián
    jīn
    shǔ
    mài
    guān
    jǐng
    jiē
    zhēn
    gèng
    kuí
    huā
    wèi
    xiè
    ǒu
    huā
    réng
    fán
    zhī
    yīn
    shī
    yǒu
    zhài
    shū
    què
    mén
    wèn
    xiǎo
    tíng
    shèng
    shǔ
    róng
    rén
    jīn
    qiū
    yuè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1