陈师道(1053~1102)北宋官员、诗人。字履常,一字无己,号后山居士,汉族,彭城(今江苏徐州)人。元祐初苏轼等荐其文行,起为徐州教授,历仕太学博士、颖州教授、秘书省正字。一生安贫乐道,闭门苦吟,有“闭门觅句陈无己”之称。陈师道为苏门六君子之一,江西诗派重要作家。亦能词,其词风格与诗相近,以拗峭惊警见长。但其诗、词存在着内容狭窄、词意艰涩之病。著有《后山先生集》,词有《后山词》。

陈师道其它作品精选

zuopinjingxuan

《满庭芳·闽岭先春》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:陈师道 | 类型:写雪|写风|写马|写人|写湖|写云|

闽岭先春,琅函联璧,帝所分落人间。

绮窗纤手,一缕破双团。

云里游龙舞凤,香雾起、飞月轮边。

华堂静,松风竹雪,金鼎沸湲潺。

门阑。

车马动,扶黄籍白,小袖高鬟。

渐胸里轮囷,肺腑生寒。

唤起谪仙醉倒,翻湖海、倾泻涛澜。

笙歌散,风帘月幕,禅榻鬓丝斑。

拼音
mǎn tíng fāng · · mǐn lǐng xiān chūn
[ [ sòng cháo ] ] chén shī dào
mǐn lǐng xiān chūn láng hán lián suǒ fèn luò rén jiān        chuāng xiān shǒu shuāng tuán        yún yóu lóng fèng xiāng fēi yuè lún biān        huá táng jìng sōng fēng zhú xuě jīn dǐng fèi yuán chán        mén lán        chē dòng huáng bái xiǎo xiù gāo huán        jiàn xiōng lún qūn fèi shēng hán        huàn zhé xiān zuì dǎo fān hǎi qīng xiè tāo lán        shēng sàn fēng lián yuè chán bìn bān       
满庭芳·闽岭先春注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
    ·
    ·
    mǐn
    lǐng
    xiān
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    shī
    dào
  • mǐn
    lǐng
    xiān
    chūn
    láng
    hán
    lián
    suǒ
    fèn
    luò
    rén
    jiān
    chuāng
    xiān
    shǒu
    shuāng
    tuán
    yún
    yóu
    lóng
    fèng
    xiāng
    fēi
    yuè
    lún
    biān
    huá
    táng
    jìng
    sōng
    fēng
    zhú
    xuě
    jīn
    dǐng
    fèi
    yuán
    chán
    mén
    lán
    chē
    dòng
    huáng
    bái
    xiǎo
    xiù
    gāo
    huán
    jiàn
    xiōng
    lún
    qūn
    fèi
    shēng
    hán
    huàn
    zhé
    xiān
    zuì
    dǎo
    fān
    hǎi
    qīng
    xiè
    tāo
    lán
    shēng
    sàn
    fēng
    lián
    yuè
    chán
    bìn
    bān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1