「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《满庭芳·南月惊乌》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写景|写雨|写风|写人|江南|写湖|故乡|写云|

南月惊乌,西风破雁,又是秋满平湖。

采莲人尽,寒色战菰蒲。

旧信江南好景,一万里、轻觅莼鲈。

谁知道,吴侬未识,蜀客已情孤。

凭高,增怅望,湘云尽处,都是平芜。

问故乡何日,重见吾庐。

纵有荷纫芰制,终不似、菊短篱疏。

归情远,三更雨梦,依旧绕庭梧。

拼音
mǎn tíng fāng · · nán yuè jīng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
nán yuè jīng 西 fēng yàn yòu shì qiū mǎn píng        cǎi lián rén jìn hán zhàn        jiù xìn jiāng nán hǎo jǐng wàn qīng chún        shuí zhī dào nóng wèi shí shǔ qíng        píng gāo zēng chàng wàng xiāng yún jìn chù dōu shì píng        wèn xiāng zhòng jiàn        zòng yǒu rèn zhì zhōng duǎn shū        guī qíng yuǎn sān gèng mèng jiù rào tíng       
满庭芳·南月惊乌注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
    ·
    ·
    nán
    yuè
    jīng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • nán
    yuè
    jīng
    西
    fēng
    yàn
    yòu
    shì
    qiū
    mǎn
    píng
    cǎi
    lián
    rén
    jìn
    hán
    zhàn
    jiù
    xìn
    jiāng
    nán
    hǎo
    jǐng
    wàn
    qīng
    chún
    shuí
    zhī
    dào
    nóng
    wèi
    shí
    shǔ
    qíng
    píng
    gāo
    zēng
    chàng
    wàng
    xiāng
    yún
    jìn
    chù
    dōu
    shì
    píng
    wèn
    xiāng
    zhòng
    jiàn
    zòng
    yǒu
    rèn
    zhì
    zhōng
    duǎn
    shū
    guī
    qíng
    yuǎn
    sān
    gèng
    mèng
    jiù
    rào
    tíng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1