许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《满庭芳 庚寅正月十六日夜,独酌戏成》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写景|写人|人生|

学本迂疏,才非明哲,天恩偶听归田。

良辰美景,相遇更欣然。

细数人生行止,或城市、或在林泉。

都评过,忘形适意,惟是在尊前。

只今头尽白,但怜饮量,不似当年。

甚蘖痰媒渴,无事招愆。

时有亲朋来劝,学康节、微醉为贤。

先生笑,偶当乘兴,又作饮中仙。

拼音
mǎn tíng fāng gēng yín zhèng yuè shí liù zhuó chéng
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
xué běn shū cái fēi míng zhé tiān ēn ǒu tīng guī tián        liáng chén měi jǐng xiàng gèng xīn rán        shù rén shēng háng zhǐ huò chéng shì huò zài lín quán        dōu píng guò wàng xíng shì wéi shì zài zūn qián        zhī jīn tóu jìn bái dàn lián yǐn liàng dāng nián        shèn niè tán méi shì zhāo qiān        shí yǒu qīn péng lái quàn xué kāng jiē wēi zuì wéi xián        xiān shēng xiào ǒu dāng chéng xìng yòu zuò yǐn zhōng xiān       
满庭芳 庚寅正月十六日夜,独酌戏成注音
  • mǎn
    tíng
    fāng
     
    gēng
    yín
    zhèng
    yuè
    shí
    liù
    zhuó
    chéng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • xué
    běn
    shū
    cái
    fēi
    míng
    zhé
    tiān
    ēn
    ǒu
    tīng
    guī
    tián
    liáng
    chén
    měi
    jǐng
    xiàng
    gèng
    xīn
    rán
    shù
    rén
    shēng
    háng
    zhǐ
    huò
    chéng
    shì
    huò
    zài
    lín
    quán
    dōu
    píng
    guò
    wàng
    xíng
    shì
    wéi
    shì
    zài
    zūn
    qián
    zhī
    jīn
    tóu
    jìn
    bái
    dàn
    lián
    yǐn
    liàng
    dāng
    nián
    shèn
    niè
    tán
    méi
    shì
    zhāo
    qiān
    shí
    yǒu
    qīn
    péng
    lái
    quàn
    xué
    kāng
    jiē
    wēi
    zuì
    wéi
    xián
    xiān
    shēng
    xiào
    ǒu
    dāng
    chéng
    xìng
    yòu
    zuò
    yǐn
    zhōng
    xiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1