黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《游愚溪》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写山|写人|读书|写云|

意行到愚溪,竹舆鸣担肩。

冉溪昔居人,埋没不知年。

偶托文字工,遂以愚溪传。

柳侯不可见,古木荫溅溅。

罗氏家潇东,潇西读书园。

笋茁不避道,檀栾摇春烟。

下入朝阳岩,次山有铭镌。

藓石破篆文,不辨瞿李袁。

嵌宝响笙磬,洞中出寒泉。

同游三五客,拂石弄潺湲。

俄顷生白云,似欲驾我仙。

吾将从此逝,挽牵遂回船。

拼音
yóu
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
háng dào zhú míng dān jiān        rǎn rén mái méi zhī nián        ǒu tuō wén gōng suí chuán        liǔ hóu jiàn yīn jiàn jiàn        luó shì jiā xiāo dōng xiāo 西 shū yuán        sǔn zhuó dào tán luán yáo chūn yān        xià cháo yáng yán shān yǒu míng juān        xiǎn shí zhuàn wén biàn yuán        qiàn bǎo xiǎng shēng qìng dòng zhōng chū hán quán        tóng yóu sān shí nòng chán yuán        é qǐng shēng bái yún jià xiān        jiāng cóng shì wǎn qiān suí huí chuán       
游愚溪注音
  • yóu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • háng
    dào
    zhú
    míng
    dān
    jiān
    rǎn
    rén
    mái
    méi
    zhī
    nián
    ǒu
    tuō
    wén
    gōng
    suí
    chuán
    liǔ
    hóu
    jiàn
    yīn
    jiàn
    jiàn
    luó
    shì
    jiā
    xiāo
    dōng
    xiāo
    西
    shū
    yuán
    sǔn
    zhuó
    dào
    tán
    luán
    yáo
    chūn
    yān
    xià
    cháo
    yáng
    yán
    shān
    yǒu
    míng
    juān
    xiǎn
    shí
    zhuàn
    wén
    biàn
    yuán
    qiàn
    bǎo
    xiǎng
    shēng
    qìng
    dòng
    zhōng
    chū
    hán
    quán
    tóng
    yóu
    sān
    shí
    nòng
    chán
    yuán
    é
    qǐng
    shēng
    bái
    yún
    jià
    xiān
    jiāng
    cóng
    shì
    wǎn
    qiān
    suí
    huí
    chuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1