许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《清平乐 避暑神山咏桂》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写风|写花|写云|

堂前双桂。

云泼交加翠。

火老金柔花尚未。

且爱清阴满地。

秋风一旦花开。

天香吹散亭台。

却被花神见笑,先生未必能来。

拼音
qīng píng shǔ shén shān yǒng guì
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
táng qián shuāng guì        yún jiāo jiā cuì        huǒ lǎo jīn róu huā shàng wèi        qiě ài qīng yīn mǎn        qiū fēng dàn huā kāi        tiān xiāng chuī sàn tíng tái        què bèi huā shén jiàn xiào xiān shēng wèi néng lái       
清平乐 避暑神山咏桂注音
  • qīng
    píng
     
    shǔ
    shén
    shān
    yǒng
    guì
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • táng
    qián
    shuāng
    guì
    yún
    jiāo
    jiā
    cuì
    huǒ
    lǎo
    jīn
    róu
    huā
    shàng
    wèi
    qiě
    ài
    qīng
    yīn
    mǎn
    qiū
    fēng
    dàn
    huā
    kāi
    tiān
    xiāng
    chuī
    sàn
    tíng
    tái
    què
    bèi
    huā
    shén
    jiàn
    xiào
    xiān
    shēng
    wèi
    néng
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1