hǎi
海
shàng
上
zhú
竹
zhī
枝
cí
词
(
(
qī
七
shǒu
首
)
)
·
·
èr
二
[
[
míng
明
cháo
朝
]
]
tài
太
hú
湖
dōng
东
lái
来
cāng
沧
hǎi
海
xī
西
,
,
sì
四
shí
十
èr
二
wān
湾
jiāng
江
jiàn
渐
dī
低
。
。
yuán
源
tóu
头
shòu
受
dé
得
zhè
浙
jiān
间
shuǐ
水
,
,
bú
不
fàng
放
hún
浑
cháo
潮
yū
淤
zuò
作
ní
泥
。
。