汪元量(1241~1317年后)南宋末诗人、词人、宫廷琴师。字大有,号水云,亦自号水云子、楚狂、江南倦客,钱塘(今浙江杭州)人。琳第三子。度宗时以善琴供奉宫掖。恭宗德祐二年(1276)临安陷,随三宫入燕。尝谒文天祥于狱中。元世祖至元二十五年(1288)出家为道士,获南归,次年抵钱塘。后往来江西、湖北、四川等地,终老湖山。诗多纪国亡前后事,时人比之杜甫,有“诗史”之目,有《水云集》、《湖山类稿》。
《浮丘道人招魂歌·二》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:汪元量 | 类型:写雪|写人|故乡|

有妹有妹天一方,良人去后逢此殃。

黄尘暗天道路长,男呻女吟不得将。

汝母已死埋炎荒,汝兄跣足行雪霜。

万里相逢泪滂滂,惊定拭泪还悲伤。

呜呼四歌兮歌欲狂,魂招不来归故乡。

拼音
qiū dào rén zhāo hún · · èr
[ [ sòng cháo ] ] wāng yuán liàng
yǒu mèi yǒu mèi tiān fāng liáng rén hòu féng yāng        huáng chén àn tiān dào zhǎng nán shēn yín jiāng        mái yán huāng xiōng xiǎn háng xuě shuāng        wàn xiàng féng lèi pāng pāng jīng dìng shì lèi hái bēi shāng        kuáng hún zhāo lái guī xiāng       
浮丘道人招魂歌·二注音
  • qiū
    dào
    rén
    zhāo
    hún
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wāng
    yuán
    liàng
  • yǒu
    mèi
    yǒu
    mèi
    tiān
    fāng
    liáng
    rén
    hòu
    féng
    yāng
    huáng
    chén
    àn
    tiān
    dào
    zhǎng
    nán
    shēn
    yín
    jiāng
    mái
    yán
    huāng
    xiōng
    xiǎn
    háng
    xuě
    shuāng
    wàn
    xiàng
    féng
    lèi
    pāng
    pāng
    jīng
    dìng
    shì
    lèi
    hái
    bēi
    shāng
    kuáng
    hún
    zhāo
    lái
    guī
    xiāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1