「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《洞庭春色-沁园春》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写风|写花|写人|相思|梨花|惆怅|

锦字亲裁,泪巾偷裛,细说旧时。

记笑桃门巷,妆窥宝靥,弄花庭前,香湿罗衣。

几度相随游冶去,任月细风尖犹未归。

多少事,有垂杨眼见,红烛心知。

如今事都过也,但赢得、双鬓成丝。

叹半妆红豆,相思有分,两分青镜,重合难期。

惆怅一春飞絮,梦悠颺教人分付谁。

销魂处,又梨花雨暗,半掩重扉。

拼音
dòng tíng chūn - - qìn yuán chūn
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
jǐn qīn cái lèi jīn tōu shuō jiù shí        xiào táo mén xiàng zhuāng kuī bǎo nòng huā tíng qián xiāng shī 湿 luó        xiàng suí yóu rèn yuè fēng jiān yóu wèi guī        duō shǎo shì yǒu chuí yáng yǎn jiàn hóng zhú xīn zhī        jīn shì dōu guò dàn yíng shuāng bìn chéng        tàn bàn zhuāng hóng dòu xiàng yǒu fèn liǎng fèn qīng jìng zhòng nán        chóu chàng chūn fēi mèng yōu yáng jiāo rén fèn shuí        xiāo hún chù yòu huā àn bàn yǎn zhòng fēi       
洞庭春色-沁园春注音
  • dòng
    tíng
    chūn
    -
    -
    qìn
    yuán
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • jǐn
    qīn
    cái
    lèi
    jīn
    tōu
    shuō
    jiù
    shí
    xiào
    táo
    mén
    xiàng
    zhuāng
    kuī
    bǎo
    nòng
    huā
    tíng
    qián
    xiāng
    shī
    湿
    luó
    xiàng
    suí
    yóu
    rèn
    yuè
    fēng
    jiān
    yóu
    wèi
    guī
    duō
    shǎo
    shì
    yǒu
    chuí
    yáng
    yǎn
    jiàn
    hóng
    zhú
    xīn
    zhī
    jīn
    shì
    dōu
    guò
    dàn
    yíng
    shuāng
    bìn
    chéng
    tàn
    bàn
    zhuāng
    hóng
    dòu
    xiàng
    yǒu
    fèn
    liǎng
    fèn
    qīng
    jìng
    zhòng
    nán
    chóu
    chàng
    chūn
    fēi
    mèng
    yōu
    yáng
    jiāo
    rén
    fèn
    shuí
    xiāo
    hún
    chù
    yòu
    huā
    àn
    bàn
    yǎn
    zhòng
    fēi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1