(1017—1080)宋福州候官人,字述古,人称古灵先生。与陈烈、周希孟、郑穆友称“四先生”,倡理学。仁宗庆历二年进士。神宗朝为侍御史知杂事,论青苗法不便,出知陈州、杭州。后以枢密直学士知通进、银台司兼侍读,判尚书都省。尝荐司马光、苏轼等三十三人。有《古灵集》。
《洛阳曲》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:陈襄 | 类型:写人|

有客顿征辔,暮宿洛阳堤,洛阳繁华地,慨然心伤悲。

忆昔季伦家,朱门鼎贵时。

锦步四十里,冠盖相追随。

宠移百琲珠,醉击珊瑚枝。

一旦委沟壑,身随朝露晞。

绮楼自颠仆,金谷无人归。

缘珠千古魂,散作香尘飞。

荒榛塞中道,惟有寒螀啼。

嗟哉百世后,骄奢徒尔为。

拼音
luò yáng
[ [ sòng cháo ] ] chén xiāng
yǒu dùn zhēng pèi xiǔ 宿 luò yáng luò yáng fán huá kǎi rán xīn shāng bēi        lún jiā zhū mén dǐng guì shí        jǐn shí guàn gài xiàng zhuī suí        chǒng bǎi bèi zhū zuì shān zhī        dàn wěi gōu shēn suí cháo        lóu diān jīn rén guī        yuán zhū qiān hún sàn zuò xiāng chén fēi        huāng zhēn sāi zhōng dào wéi yǒu hán jiāng        jiē zāi bǎi shì hòu jiāo shē ěr wéi       
洛阳曲注音
  • luò
    yáng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    xiāng
  • yǒu
    dùn
    zhēng
    pèi
    xiǔ
    宿
    luò
    yáng
    luò
    yáng
    fán
    huá
    kǎi
    rán
    xīn
    shāng
    bēi
    lún
    jiā
    zhū
    mén
    dǐng
    guì
    shí
    jǐn
    shí
    guàn
    gài
    xiàng
    zhuī
    suí
    chǒng
    bǎi
    bèi
    zhū
    zuì
    shān
    zhī
    dàn
    wěi
    gōu
    shēn
    suí
    cháo
    lóu
    diān
    jīn
    rén
    guī
    yuán
    zhū
    qiān
    hún
    sàn
    zuò
    xiāng
    chén
    fēi
    huāng
    zhēn
    sāi
    zhōng
    dào
    wéi
    yǒu
    hán
    jiāng
    jiē
    zāi
    bǎi
    shì
    hòu
    jiāo
    shē
    ěr
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1