陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《泊小姑山》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写雪|写风|写山|

楚山屹两姑,我见乃其稚。

闻名诗卷音,识面客舟次。

玉刻极端丽,簪植瞑苍翠。

娟月上天角,相与诧妩媚。

怒风将我西,未憗卜晚憩。

山足舟可舣,山木缆可系。

山外正风波,独此佳食寐。

断知有神物,主此胜绝地。

明朝捐行橐,可无答神赐。

白鹅雪为肪,绿蚁香馥鼻。

舟稳风又熟,无乃契神意。

未暇访彭郎,辞费辨非是。

拼音
xiǎo shān
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
chǔ shān liǎng jiàn nǎi zhì        wén míng shī juàn yīn shí miàn zhōu        duān zān zhí míng cāng cuì        juān yuè shàng tiān jiǎo xiàng chà mèi        fēng jiāng 西 wèi yìn bo wǎn        shān zhōu shān lǎn        shān wài zhèng fēng jiā shí mèi        duàn zhī yǒu shén zhǔ shèng jué        míng cháo juān háng tuó shén        bái é xuě wéi fáng 绿 xiāng        zhōu wěn fēng yòu shú nǎi shén        wèi xiá fǎng 访 péng láng fèi biàn fēi shì       
泊小姑山注音
  • xiǎo
    shān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • chǔ
    shān
    liǎng
    jiàn
    nǎi
    zhì
    wén
    míng
    shī
    juàn
    yīn
    shí
    miàn
    zhōu
    duān
    zān
    zhí
    míng
    cāng
    cuì
    juān
    yuè
    shàng
    tiān
    jiǎo
    xiàng
    chà
    mèi
    fēng
    jiāng
    西
    wèi
    yìn
    bo
    wǎn
    shān
    zhōu
    shān
    lǎn
    shān
    wài
    zhèng
    fēng
    jiā
    shí
    mèi
    duàn
    zhī
    yǒu
    shén
    zhǔ
    shèng
    jué
    míng
    cháo
    juān
    háng
    tuó
    shén
    bái
    é
    xuě
    wéi
    fáng
    绿
    xiāng
    zhōu
    wěn
    fēng
    yòu
    shú
    nǎi
    shén
    wèi
    xiá
    fǎng
    访
    péng
    láng
    fèi
    biàn
    fēi
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1