(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《治圃四首》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写人|

长夏罕人事,斋居有余闲。

北窗多悴物,且遂灌吾园。

攒根既舒达,积叶亦葱芊。

瓜瓞绕畦长,新葵应节鲜。

抱瓮一回视,生意盈化先。

在我岂不劳,即境多所欢。

悠悠千载间,樊生信为贤。

拼音
zhì shǒu
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
zhǎng xià hǎn rén shì zhāi yǒu xián        běi chuāng duō cuì qiě suí guàn yuán        zǎn gēn shū cōng qiān        guā dié rào zhǎng xīn kuí yīng jiē xiān        bào wèng huí shì shēng yíng huà xiān        zài láo jìng duō suǒ huān        yōu yōu qiān zǎi jiān fán shēng xìn wéi xián       
治圃四首注音
  • zhì
    shǒu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • zhǎng
    xià
    hǎn
    rén
    shì
    zhāi
    yǒu
    xián
    běi
    chuāng
    duō
    cuì
    qiě
    suí
    guàn
    yuán
    zǎn
    gēn
    shū
    cōng
    qiān
    guā
    dié
    rào
    zhǎng
    xīn
    kuí
    yīng
    jiē
    xiān
    bào
    wèng
    huí
    shì
    shēng
    yíng
    huà
    xiān
    zài
    láo
    jìng
    duō
    suǒ
    huān
    yōu
    yōu
    qiān
    zǎi
    jiān
    fán
    shēng
    xìn
    wéi
    xián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1