魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《沪贡士二十人端平元年手书增郡国贡士员沪增》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写人|

皎日中天万国明,恢恢贤路庆端平。

月正元日下书诏,二十六人登姓名。

西泽射陈狸首节,东廉歌奏鹿鸣声。

谬侯何幸身为驾,要示周行玉女成。

拼音
gòng shì èr shí rén duān píng yuán nián shǒu shū zēng jun4 guó gòng shì yuán zēng
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
jiǎo zhōng tiān wàn guó míng huī huī xián qìng duān píng        yuè zhèng yuán xià shū zhào èr shí liù rén dēng xìng míng        西 shè chén shǒu jiē dōng lián zòu 鹿 míng shēng        miù hóu xìng shēn wéi jià yào shì zhōu háng chéng       
沪贡士二十人端平元年手书增郡国贡士员沪增注音
  • gòng
    shì
    èr
    shí
    rén
    duān
    píng
    yuán
    nián
    shǒu
    shū
    zēng
    jun4
    guó
    gòng
    shì
    yuán
    zēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • jiǎo
    zhōng
    tiān
    wàn
    guó
    míng
    huī
    huī
    xián
    qìng
    duān
    píng
    yuè
    zhèng
    yuán
    xià
    shū
    zhào
    èr
    shí
    liù
    rén
    dēng
    xìng
    míng
    西
    shè
    chén
    shǒu
    jiē
    dōng
    lián
    zòu
    鹿
    míng
    shēng
    miù
    hóu
    xìng
    shēn
    wéi
    jià
    yào
    shì
    zhōu
    háng
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1