程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《沁园春·那用招秋》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写雪|写风|写水|写人|人生|

那用招秋,休言推暑,风自薰兮。

问谁解当初,识公来处,月明碧落,旆卷青霓。

千丈长松,起人生意,冻芋寒瓜空满畦。

还堪怪,怪诸公衮衮,我尚凭泥。

须教一举崔嵬。

算人世、功名各有梯。

更何须炼鼎,玄霜绛雪,只烦煮茗,水饼冰齑。

紫府多仙,招来满座,公自长生角亢齐。

何曾也,有玉麟行地,老凤梧栖。

拼音
qìn yuán chūn · · yòng zhāo qiū
[ [ sòng cháo ] ] chéng
yòng zhāo qiū xiū yán tuī shǔ fēng xūn        wèn shuí jiě dāng chū shí gōng lái chù yuè míng luò pèi juàn qīng        qiān zhàng zhǎng sōng rén shēng dòng hán guā kōng mǎn        hái kān guài guài zhū gōng gǔn gǔn shàng píng        jiāo cuī wéi        suàn rén shì gōng míng yǒu        gèng liàn dǐng xuán shuāng jiàng xuě zhī fán zhǔ míng shuǐ bǐng bīng        duō xiān zhāo lái mǎn zuò gōng zhǎng shēng jiǎo kàng        céng yǒu lín háng lǎo fèng       
沁园春·那用招秋注音
  • qìn
    yuán
    chūn
    ·
    ·
    yòng
    zhāo
    qiū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • yòng
    zhāo
    qiū
    xiū
    yán
    tuī
    shǔ
    fēng
    xūn
    wèn
    shuí
    jiě
    dāng
    chū
    shí
    gōng
    lái
    chù
    yuè
    míng
    luò
    pèi
    juàn
    qīng
    qiān
    zhàng
    zhǎng
    sōng
    rén
    shēng
    dòng
    hán
    guā
    kōng
    mǎn
    hái
    kān
    guài
    guài
    zhū
    gōng
    gǔn
    gǔn
    shàng
    píng
    jiāo
    cuī
    wéi
    suàn
    rén
    shì
    gōng
    míng
    yǒu
    gèng
    liàn
    dǐng
    xuán
    shuāng
    jiàng
    xuě
    zhī
    fán
    zhǔ
    míng
    shuǐ
    bǐng
    bīng
    duō
    xiān
    zhāo
    lái
    mǎn
    zuò
    gōng
    zhǎng
    shēng
    jiǎo
    kàng
    céng
    yǒu
    lín
    háng
    lǎo
    fèng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1