黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《沁园春·把我身心》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写花|写水|

把我身心,为伊烦恼,算天便知。

恨一回相见,百方作计,未能偎倚,早觅东西。

镜里拈花,水中捉月,觑著无由得近伊。

添憔悴,镇花销翠减,玉瘦香肌。

奴儿。

又有行期。

你去即无妨我共谁。

向眼前常见,心犹未足,怎生禁得,真个分离。

地角天涯,我随君去。

掘井为盟无改移。

君须是,做些儿相度,莫待临时。

拼音
qìn yuán chūn · · shēn xīn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
shēn xīn wéi fán nǎo suàn tiān biàn 便 zhī        hèn huí xiàng jiàn bǎi fāng zuò wèi néng wēi zǎo dōng 西        jìng niān huā shuǐ zhōng zhuō yuè zhe yóu jìn        tiān qiáo cuì zhèn huā xiāo cuì jiǎn shòu xiāng        ér        yòu yǒu háng        fáng gòng shuí        xiàng yǎn qián cháng jiàn xīn yóu wèi zěn shēng jìn zhēn fèn        jiǎo tiān suí jun1        jué jǐng wéi méng gǎi        jun1 shì zuò xiē ér xiàng dài lín shí       
沁园春·把我身心注音
  • qìn
    yuán
    chūn
    ·
    ·
    shēn
    xīn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shēn
    xīn
    wéi
    fán
    nǎo
    suàn
    tiān
    biàn
    便
    zhī
    hèn
    huí
    xiàng
    jiàn
    bǎi
    fāng
    zuò
    wèi
    néng
    wēi
    zǎo
    dōng
    西
    jìng
    niān
    huā
    shuǐ
    zhōng
    zhuō
    yuè
    zhe
    yóu
    jìn
    tiān
    qiáo
    cuì
    zhèn
    huā
    xiāo
    cuì
    jiǎn
    shòu
    xiāng
    ér
    yòu
    yǒu
    háng
    fáng
    gòng
    shuí
    xiàng
    yǎn
    qián
    cháng
    jiàn
    xīn
    yóu
    wèi
    zěn
    shēng
    jìn
    zhēn
    fèn
    jiǎo
    tiān
    suí
    jun1
    jué
    jǐng
    wéi
    méng
    gǎi
    jun1
    shì
    zuò
    xiē
    ér
    xiàng
    dài
    lín
    shí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1