许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《沁园春 寿同馆虎贲百夫长邓仁甫·零》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写雪|写风|情怀|写湖|写草|写云|

十载炎方,同饮汉江,同为转蓬。

恨寻常会面,当年无分,三千余里,此地相逢。

宇宙英奇,幽并慷慨,肯事区区笔砚中。

男儿志,要长枪大剑,谈笑成功。

辕门醉卧秋风。

看落日旌旗掩映红。

爱朔云边雪,一声寒角,平沙细草,几点飞鸿。

湖海情怀,金兰气谊,莫惜琼杯到手空。

君知否,怕明朝回首,渭北江东。

拼音
qìn yuán chūn shòu 寿 tóng guǎn bēn bǎi zhǎng dèng rén · · líng
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
shí zǎi yán fāng tóng yǐn hàn jiāng tóng wéi zhuǎn péng        hèn xún cháng huì miàn dāng nián fèn sān qiān xiàng féng        zhòu yīng yōu bìng kāng kǎi kěn shì yàn zhōng        nán ér zhì yào zhǎng qiāng jiàn tán xiào chéng gōng        yuán mén zuì qiū fēng        kàn luò jīng yǎn yìng hóng        ài shuò yún biān xuě shēng hán jiǎo píng shā cǎo diǎn fēi hóng 鸿        hǎi qíng huái 怀 jīn lán qióng bēi dào shǒu kōng        jun1 zhī fǒu míng cháo huí shǒu wèi běi jiāng dōng       
沁园春 寿同馆虎贲百夫长邓仁甫·零注音
  • qìn
    yuán
    chūn
     
    shòu
    寿
    tóng
    guǎn
    bēn
    bǎi
    zhǎng
    dèng
    rén
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • shí
    zǎi
    yán
    fāng
    tóng
    yǐn
    hàn
    jiāng
    tóng
    wéi
    zhuǎn
    péng
    hèn
    xún
    cháng
    huì
    miàn
    dāng
    nián
    fèn
    sān
    qiān
    xiàng
    féng
    zhòu
    yīng
    yōu
    bìng
    kāng
    kǎi
    kěn
    shì
    yàn
    zhōng
    nán
    ér
    zhì
    yào
    zhǎng
    qiāng
    jiàn
    tán
    xiào
    chéng
    gōng
    yuán
    mén
    zuì
    qiū
    fēng
    kàn
    luò
    jīng
    yǎn
    yìng
    hóng
    ài
    shuò
    yún
    biān
    xuě
    shēng
    hán
    jiǎo
    píng
    shā
    cǎo
    diǎn
    fēi
    hóng
    鸿
    hǎi
    qíng
    huái
    怀
    jīn
    lán
    qióng
    bēi
    dào
    shǒu
    kōng
    jun1
    zhī
    fǒu
    míng
    cháo
    huí
    shǒu
    wèi
    běi
    jiāng
    dōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1