许有壬(1286~1364) 元代文学家。字可用,彰(zhang)德汤阴(今属河南)人。延祐二年(1315)进士及第,授同知辽州事。后来官中书左司员外郎时,京城外发生饥荒,他从"民,本也"的思想出发,主张放赈(chen 四声)救济。河南农民军起,他建议备御之策十五件。又任集贤大学士,不久改枢密副使,又拜中书左丞。他看到元朝将士贪掠人口玉帛而无斗志,就主张对起义农民实行招降政策。
《沁园春 寿可行弟,次其见寿韵》
分享数:6
朝代: 元朝 | 作者:许有壬 | 类型:写人|读书|人生|

天相吾家,箧笥无金,诗书有人。

看发挥胸臆,辞锋凛凛,薰陶气质,韦佩申申。

师友渊源,贤才衡鉴,胄馆光华近帝宸。

男儿事,便尽输心力,难报君亲。

读书第一当勤。

只孝弟书中是大伦。

况人生为学,百年在幼,田家得计,一岁惟春。

科占龙头,名高雁序,好与皇家作凤麟。

都休问,是地钟河岳,天应星辰。

拼音
qìn yuán chūn shòu 寿 háng jiàn shòu 寿 yùn
[ [ yuán cháo ] ] yǒu rén
tiān xiàng jiā qiè jīn shī shū yǒu rén        kàn huī xiōng fēng lǐn lǐn xūn táo zhì wéi pèi shēn shēn        shī yǒu yuān yuán xián cái héng jiàn zhòu guǎn guāng huá jìn chén        nán ér shì biàn 便 jìn shū xīn nán bào jun1 qīn        shū dāng qín        zhī xiào shū zhōng shì lún        kuàng rén shēng wéi xué bǎi nián zài yòu tián jiā suì wéi chūn        zhàn lóng tóu míng gāo yàn hǎo huáng jiā zuò fèng lín        dōu xiū wèn shì zhōng yuè tiān yīng xīng chén       
沁园春 寿可行弟,次其见寿韵注音
  • qìn
    yuán
    chūn
     
    shòu
    寿
    háng
    jiàn
    shòu
    寿
    yùn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    rén
  • tiān
    xiàng
    jiā
    qiè
    jīn
    shī
    shū
    yǒu
    rén
    kàn
    huī
    xiōng
    fēng
    lǐn
    lǐn
    xūn
    táo
    zhì
    wéi
    pèi
    shēn
    shēn
    shī
    yǒu
    yuān
    yuán
    xián
    cái
    héng
    jiàn
    zhòu
    guǎn
    guāng
    huá
    jìn
    chén
    nán
    ér
    shì
    biàn
    便
    jìn
    shū
    xīn
    nán
    bào
    jun1
    qīn
    shū
    dāng
    qín
    zhī
    xiào
    shū
    zhōng
    shì
    lún
    kuàng
    rén
    shēng
    wéi
    xué
    bǎi
    nián
    zài
    yòu
    tián
    jiā
    suì
    wéi
    chūn
    zhàn
    lóng
    tóu
    míng
    gāo
    yàn
    hǎo
    huáng
    jiā
    zuò
    fèng
    lín
    dōu
    xiū
    wèn
    shì
    zhōng
    yuè
    tiān
    yīng
    xīng
    chén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1