曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。
《汪{左山右客}仁教授即官舍作斋予以独冷名之》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:曾几 | 类型:

昔君困虀盐,蓬首窗下读。

秋萤屡乾死,明月以为烛。

麻衣肘欲穿,才换一袍绿。

岂知冷淡债,十载偿未足。

书斋开冰厅,败壁数椽屋。

横经缀鹄鹭,未省进凫鹜。

穷通更事耳,裘扇有反覆。

直今张罗地,便恐车击毂。

先生粲可流,示现著冠服。

从渠势炙手,了不见凉燠。

小诗应大笑,笑我未忘俗。

拼音
wāng { { zuǒ shān yòu } } rén jiāo shòu guān shě zuò zhāi lěng míng zhī
[ [ sòng cháo ] ] céng
jun1 kùn yán péng shǒu chuāng xià        qiū yíng qián míng yuè wéi zhú        zhǒu chuān 穿 cái huàn páo 绿        zhī lěng dàn zhài shí zǎi cháng wèi        shū zhāi kāi bīng tīng bài shù chuán        héng jīng zhuì wèi shěng jìn        qióng tōng gèng shì ěr qiú shàn yǒu fǎn        zhí jīn zhāng luó biàn 便 kǒng chē        xiān shēng càn liú shì xiàn zhe guàn        cóng shì zhì shǒu le jiàn liáng        xiǎo shī yīng xiào xiào wèi wàng       
汪{左山右客}仁教授即官舍作斋予以独冷名之注音
  • wāng
    {
    {
    zuǒ
    shān
    yòu
    }
    }
    rén
    jiāo
    shòu
    guān
    shě
    zuò
    zhāi
    lěng
    míng
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    céng
  • jun1
    kùn
    yán
    péng
    shǒu
    chuāng
    xià
    qiū
    yíng
    qián
    míng
    yuè
    wéi
    zhú
    zhǒu
    chuān
    穿
    cái
    huàn
    páo
    绿
    zhī
    lěng
    dàn
    zhài
    shí
    zǎi
    cháng
    wèi
    shū
    zhāi
    kāi
    bīng
    tīng
    bài
    shù
    chuán
    héng
    jīng
    zhuì
    wèi
    shěng
    jìn
    qióng
    tōng
    gèng
    shì
    ěr
    qiú
    shàn
    yǒu
    fǎn
    zhí
    jīn
    zhāng
    luó
    biàn
    便
    kǒng
    chē
    xiān
    shēng
    càn
    liú
    shì
    xiàn
    zhe
    guàn
    cóng
    shì
    zhì
    shǒu
    le
    jiàn
    liáng
    xiǎo
    shī
    yīng
    xiào
    xiào
    wèi
    wàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1