(1112—1170)咸阳人,道士,初名中孚,字允卿。熙宗天眷初应武举,改名德威,字世雄;海陵王正隆四年学道,改名,字知明,号重阳子。倜傥尚义,不拘小节,好属文,才思敏捷。学道后往来终南山一带,曾在终南县南凿穴而居。后至山东崳山全真庵。所创教派名全真道。马丹阳、丘长春、王玉阳、郝广陵、谭处端皆其弟子。
《汉宫春·正好修行》
分享数:3
朝代: 元朝 | 作者:王哲 | 类型:写风|

正好修行,得深深幽密,玄玄微妙。

枢机是兹,仗此便成关要。

惺惺了了。

更做就、风流真俏。

颜内少、元从亘昔,圆聚那般辉耀。

三光起初朗照。

却於今认见,当本声调。

清音洽浃响亮,转动七窍。

昆仑出去,为一个、青童来召。

金线钓。

灵明授取,天书紫诏。

拼音
hàn gōng chūn · · zhèng hǎo xiū háng
[ [ yuán cháo ] ] wáng zhé
zhèng hǎo xiū háng shēn shēn yōu xuán xuán wēi miào        shū shì zhàng biàn 便 chéng guān yào        xīng xīng le le        gèng zuò jiù fēng liú zhēn qiào        yán nèi shǎo yuán cóng gèn yuán bān huī yào 耀        sān guāng chū lǎng zhào        què jīn rèn jiàn dāng běn shēng diào        qīng yīn qià jiā xiǎng liàng zhuǎn dòng qiào        kūn lún chū wéi qīng tóng lái zhào        jīn xiàn 线 diào        líng míng shòu tiān shū zhào       
汉宫春·正好修行注音
  • hàn
    gōng
    chūn
    ·
    ·
    zhèng
    hǎo
    xiū
    háng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhé
  • zhèng
    hǎo
    xiū
    háng
    shēn
    shēn
    yōu
    xuán
    xuán
    wēi
    miào
    shū
    shì
    zhàng
    biàn
    便
    chéng
    guān
    yào
    xīng
    xīng
    le
    le
    gèng
    zuò
    jiù
    fēng
    liú
    zhēn
    qiào
    yán
    nèi
    shǎo
    yuán
    cóng
    gèn
    yuán
    bān
    huī
    yào
    耀
    sān
    guāng
    chū
    lǎng
    zhào
    què
    jīn
    rèn
    jiàn
    dāng
    běn
    shēng
    diào
    qīng
    yīn
    qià
    jiā
    xiǎng
    liàng
    zhuǎn
    dòng
    qiào
    kūn
    lún
    chū
    wéi
    qīng
    tóng
    lái
    zhào
    jīn
    xiàn
    线
    diào
    líng
    míng
    shòu
    tiān
    shū
    zhào

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1