张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽早年随父宦江浙,因兵乱不得归。后与徐贲约定侨居吴兴,为安定书院山长,再徙于吴兴(今浙江省湖州市)。洪武初年入京,不得朱元璋喜好,洪武四年(1371)又至京师,因应对不称旨,放还。再征,授太常司丞。朱元璋曾亲述滁阳王事实,命张羽撰写庙碑。洪武十八年(1385)坐事流放岭南,未半道召还,投龙江而死,一说是被人绑起扔进长江淹死。张羽好著述,文辞精洁典...
《汉宫冬词拟温庭筠》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:张羽 | 类型:写雪|写风|写人|写梅|

石鲸呿浪摇金池,吹尽宫梅如雪枝。

避风台高风不到,宝帐熟眠人未知。

象炉红炽狻猊影,氍毹软翠鸳鸯并。

李娘唤春春为回,笑却人间求火井。

椒房小妓起常先,玉瓶暖手濯温泉。

白头臣朔寒无履,待诏金门霜满天。

拼音
hàn gōng dōng wēn tíng jun1
[ [ míng cháo ] ] zhāng
shí jīng làng yáo jīn chí chuī jìn gōng méi xuě zhī        fēng tái gāo fēng dào bǎo zhàng shú mián rén wèi zhī        xiàng hóng chì suān yǐng shū ruǎn cuì yuān yāng bìng        niáng huàn chūn chūn wéi huí xiào què rén jiān qiú huǒ jǐng        jiāo fáng xiǎo cháng xiān píng nuǎn shǒu zhuó wēn quán        bái tóu chén shuò hán dài zhào jīn mén shuāng mǎn tiān       
汉宫冬词拟温庭筠注音
  • hàn
    gōng
    dōng
    wēn
    tíng
    jun1
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • shí
    jīng
    làng
    yáo
    jīn
    chí
    chuī
    jìn
    gōng
    méi
    xuě
    zhī
    fēng
    tái
    gāo
    fēng
    dào
    bǎo
    zhàng
    shú
    mián
    rén
    wèi
    zhī
    xiàng
    hóng
    chì
    suān
    yǐng
    shū
    ruǎn
    cuì
    yuān
    yāng
    bìng
    niáng
    huàn
    chūn
    chūn
    wéi
    huí
    xiào
    què
    rén
    jiān
    qiú
    huǒ
    jǐng
    jiāo
    fáng
    xiǎo
    cháng
    xiān
    píng
    nuǎn
    shǒu
    zhuó
    wēn
    quán
    bái
    tóu
    chén
    shuò
    hán
    dài
    zhào
    jīn
    mén
    shuāng
    mǎn
    tiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1