叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《永遇乐·苹芷芳州》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写雪|写风|写人|写雷|写云|洞庭|

萍芷芳洲,故人回首,云海何处。

五亩荒田,殷勤问我,归计真成否。

洞庭波冷,秋风袅袅,木叶乱随风舞。

记扁舟、横斜载月,目极暮涛烟渚。

传声试问,垂虹千顷,兰棹有谁重驻。

雪溅雷翻,潮头过后,帆影欹前浦。

此中高兴,何人解道,天也未应轻付。

且留取、千钟痛饮,与君共赋。

拼音
yǒng · · píng zhǐ fāng zhōu
[ [ sòng cháo ] ] mèng
píng zhǐ fāng zhōu rén huí shǒu yún hǎi chù        huāng tián yīn qín wèn guī zhēn chéng fǒu        dòng tíng lěng qiū fēng niǎo niǎo luàn suí fēng        biǎn zhōu héng xié zǎi yuè tāo yān zhǔ        chuán shēng shì wèn chuí hóng qiān qǐng lán zhào yǒu shuí zhòng zhù        xuě jiàn léi fān cháo tóu guò hòu fān yǐng qián        zhōng gāo xìng rén jiě dào tiān wèi yīng qīng        qiě liú qiān zhōng tòng yǐn jun1 gòng       
永遇乐·苹芷芳州注音
  • yǒng
    ·
    ·
    píng
    zhǐ
    fāng
    zhōu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • píng
    zhǐ
    fāng
    zhōu
    rén
    huí
    shǒu
    yún
    hǎi
    chù
    huāng
    tián
    yīn
    qín
    wèn
    guī
    zhēn
    chéng
    fǒu
    dòng
    tíng
    lěng
    qiū
    fēng
    niǎo
    niǎo
    luàn
    suí
    fēng
    biǎn
    zhōu
    héng
    xié
    zǎi
    yuè
    tāo
    yān
    zhǔ
    chuán
    shēng
    shì
    wèn
    chuí
    hóng
    qiān
    qǐng
    lán
    zhào
    yǒu
    shuí
    zhòng
    zhù
    xuě
    jiàn
    léi
    fān
    cháo
    tóu
    guò
    hòu
    fān
    yǐng
    qián
    zhōng
    gāo
    xìng
    rén
    jiě
    dào
    tiān
    wèi
    yīng
    qīng
    qiě
    liú
    qiān
    zhōng
    tòng
    yǐn
    jun1
    gòng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1