(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《永乐寺观先师柳公三大篆及诸石刻泫然赋此》
分享数:2
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写雨|写山|写水|身世|

舍舟遵微行,振衣游净域。

谁知登眺初,已动存没忆。

大篆揭巍堂,古句刻贞石。

辞翰固留今,身世悉成昔。

筠绿雨新霁,山寒窗易夕。

方怀露电悲,何有林泉适。

出睹阶上苔,一是旧形迹。

我心如涧水,欲流翻震激。

拼音
yǒng guān xiān shī liǔ gōng sān zhuàn zhū shí xuàn rán
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
shě zhōu zūn wēi háng zhèn yóu jìng        shuí zhī dēng tiào chū dòng cún méi        zhuàn jiē wēi táng zhēn shí        hàn liú jīn shēn shì chéng        jun1 绿 xīn shān hán chuāng        fāng huái 怀 diàn bēi yǒu lín quán shì        chū jiē shàng tái shì jiù xíng        xīn jiàn shuǐ liú fān zhèn       
永乐寺观先师柳公三大篆及诸石刻泫然赋此注音
  • yǒng
    guān
    xiān
    shī
    liǔ
    gōng
    sān
    zhuàn
    zhū
    shí
    xuàn
    rán
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • shě
    zhōu
    zūn
    wēi
    háng
    zhèn
    yóu
    jìng
    shuí
    zhī
    dēng
    tiào
    chū
    dòng
    cún
    méi
    zhuàn
    jiē
    wēi
    táng
    zhēn
    shí
    hàn
    liú
    jīn
    shēn
    shì
    chéng
    jun1
    绿
    xīn
    shān
    hán
    chuāng
    fāng
    huái
    怀
    diàn
    bēi
    yǒu
    lín
    quán
    shì
    chū
    jiē
    shàng
    tái
    shì
    jiù
    xíng
    xīn
    jiàn
    shuǐ
    liú
    fān
    zhèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1