「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《水龙吟·夜来风雨匆匆》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写风|写花|写人|看花|写梅|写云|

夜来风雨匆匆,故园定是花无几。

愁多愁极,等闲孤负,一年芳意。

柳困花慵,杏青梅小,对人容易。

算好春长在,好花长见,元只是、人憔悴。

回首池南旧事。

恨星星、不堪重记。

如今但有,看花老眼,伤时清泪。

不怕逢花瘦,只愁怕、老来风味。

待繁红乱处,留云借月,也须拚醉。

拼音
shuǐ lóng yín · · lái fēng cōng cōng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
lái fēng cōng cōng yuán dìng shì huā        chóu duō chóu děng xián nián fāng        liǔ kùn huā yōng xìng qīng méi xiǎo duì rén róng        suàn hǎo chūn zhǎng zài hǎo huā zhǎng jiàn yuán zhī shì rén qiáo cuì        huí shǒu chí nán jiù shì        hèn xīng xīng kān zhòng        jīn dàn yǒu kàn huā lǎo yǎn shāng shí qīng lèi        féng huā shòu zhī chóu lǎo lái fēng wèi        dài fán hóng luàn chù liú yún jiè yuè pīn zuì       
水龙吟·夜来风雨匆匆注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
    ·
    ·
    lái
    fēng
    cōng
    cōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • lái
    fēng
    cōng
    cōng
    yuán
    dìng
    shì
    huā
    chóu
    duō
    chóu
    děng
    xián
    nián
    fāng
    liǔ
    kùn
    huā
    yōng
    xìng
    qīng
    méi
    xiǎo
    duì
    rén
    róng
    suàn
    hǎo
    chūn
    zhǎng
    zài
    hǎo
    huā
    zhǎng
    jiàn
    yuán
    zhī
    shì
    rén
    qiáo
    cuì
    huí
    shǒu
    chí
    nán
    jiù
    shì
    hèn
    xīng
    xīng
    kān
    zhòng
    jīn
    dàn
    yǒu
    kàn
    huā
    lǎo
    yǎn
    shāng
    shí
    qīng
    lèi
    féng
    huā
    shòu
    zhī
    chóu
    lǎo
    lái
    fēng
    wèi
    dài
    fán
    hóng
    luàn
    chù
    liú
    yún
    jiè
    yuè
    pīn
    zuì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1