曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《水龙吟·傍阶红药》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写风|写水|写云|

傍阶红药,新梢翠竹,榭阁薰风静。

维神降岳,维熊占梦,姿仪玉聘。

金殿趋庭,禁严衣彩,寝门温清。

是宗藩帝子,天潢宝牒,当神武、侍明廷。

为善先知最乐,咏诗书、存存成性。

亲师讲道,摛华挥藻,水云高兴。

一代荣观,觊尧显舜,古今难并。

看青华蕊简,松乔比寿,佐南风政。

拼音
shuǐ lóng yín · · bàng jiē hóng yào
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
bàng jiē hóng yào xīn shāo cuì zhú xiè xūn fēng jìng        wéi shén jiàng yuè wéi xióng zhàn mèng 姿 pìn        jīn diàn 殿 tíng jìn yán cǎi qǐn mén wēn qīng        shì zōng fān tiān huáng bǎo dié dāng shén shì míng tíng        wéi shàn xiān zhī zuì yǒng shī shū cún cún chéng xìng        qīn shī jiǎng dào chī huá huī zǎo shuǐ yún gāo xìng        dài róng guān yáo xiǎn shùn jīn nán bìng        kàn qīng huá ruǐ jiǎn sōng qiáo shòu 寿 zuǒ nán fēng zhèng       
水龙吟·傍阶红药注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
    ·
    ·
    bàng
    jiē
    hóng
    yào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • bàng
    jiē
    hóng
    yào
    xīn
    shāo
    cuì
    zhú
    xiè
    xūn
    fēng
    jìng
    wéi
    shén
    jiàng
    yuè
    wéi
    xióng
    zhàn
    mèng
    姿
    pìn
    jīn
    diàn
    殿
    tíng
    jìn
    yán
    cǎi
    qǐn
    mén
    wēn
    qīng
    shì
    zōng
    fān
    tiān
    huáng
    bǎo
    dié
    dāng
    shén
    shì
    míng
    tíng
    wéi
    shàn
    xiān
    zhī
    zuì
    yǒng
    shī
    shū
    cún
    cún
    chéng
    xìng
    qīn
    shī
    jiǎng
    dào
    chī
    huá
    huī
    zǎo
    shuǐ
    yún
    gāo
    xìng
    dài
    róng
    guān
    yáo
    xiǎn
    shùn
    jīn
    nán
    bìng
    kàn
    qīng
    huá
    ruǐ
    jiǎn
    sōng
    qiáo
    shòu
    寿
    zuǒ
    nán
    fēng
    zhèng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1