蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《水龙吟 甲寅岁,从师南还,赠赵肃之》
分享数:2
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写山|写马|写人|写云|写酒|

软红尘里西山,乱云晓马清相向。

新年有喜,洗兵和气,春风千丈。

青鬓何人,凤池墨客,虎头飞将。

听前驱一夜,鸣珂碎月,催笳鼓、作清壮。

红袖横斜醉眼,酒肠倾、九江银浪。

小桃仙馆,霜筠萧寺,风光荡漾。

我欲寻春,郡中谁有,国香宫样。

待酒酣、妙续珠帘句法,作穿云唱。

拼音
shuǐ lóng yín jiǎ yín suì cóng shī nán hái zèng zhào zhī
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
ruǎn hóng chén 西 shān luàn yún xiǎo qīng xiàng xiàng        xīn nián yǒu bīng chūn fēng qiān zhàng        qīng bìn rén fèng chí tóu fēi jiāng        tīng qián míng suì yuè cuī jiā zuò qīng zhuàng        hóng xiù héng xié zuì yǎn jiǔ cháng qīng jiǔ jiāng yín làng        xiǎo táo xiān guǎn shuāng jun1 xiāo fēng guāng dàng yàng        xún chūn jun4 zhōng shuí yǒu guó xiāng gōng yàng        dài jiǔ hān miào zhū lián zuò chuān 穿 yún chàng       
水龙吟 甲寅岁,从师南还,赠赵肃之注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
     
    jiǎ
    yín
    suì
    cóng
    shī
    nán
    hái
    zèng
    zhào
    zhī
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • ruǎn
    hóng
    chén
    西
    shān
    luàn
    yún
    xiǎo
    qīng
    xiàng
    xiàng
    xīn
    nián
    yǒu
    bīng
    chūn
    fēng
    qiān
    zhàng
    qīng
    bìn
    rén
    fèng
    chí
    tóu
    fēi
    jiāng
    tīng
    qián
    míng
    suì
    yuè
    cuī
    jiā
    zuò
    qīng
    zhuàng
    hóng
    xiù
    héng
    xié
    zuì
    yǎn
    jiǔ
    cháng
    qīng
    jiǔ
    jiāng
    yín
    làng
    xiǎo
    táo
    xiān
    guǎn
    shuāng
    jun1
    xiāo
    fēng
    guāng
    dàng
    yàng
    xún
    chūn
    jun4
    zhōng
    shuí
    yǒu
    guó
    xiāng
    gōng
    yàng
    dài
    jiǔ
    hān
    miào
    zhū
    lián
    zuò
    chuān
    穿
    yún
    chàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1