白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。
《水龙吟 丙午秋,到维扬,途中值雨,甚快然》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:白朴 | 类型:写雨|写花|写水|写人|苦难|留恋|写酒|

短亭休唱阳关,柳丝惹尽行人怨。

鸳鸯只影,荷枯苇淡,沙寒水浅。

红绶双衔,玉簪中断,苦难留恋。

更黄花细雨,征鞍催上,青衫泪、一时溅。

回首孤城不见,黯秋空、去鸿一线。

情缘未了,谁教重赋,宵酒醒,无言有恨,恨天涯远。

拼音
shuǐ lóng yín bǐng qiū dào wéi yáng zhōng zhí shèn kuài rán
[ [ yuán cháo ] ] bái
duǎn tíng xiū chàng yáng guān liǔ jìn háng rén yuàn        yuān yāng zhī yǐng wěi dàn shā hán shuǐ qiǎn        hóng shòu shuāng xián zān zhōng duàn nán liú liàn        gèng huáng huā zhēng ān cuī shàng qīng shān lèi shí jiàn        huí shǒu chéng jiàn àn qiū kōng hóng 鸿 xiàn 线        qíng yuán wèi le shuí jiāo zhòng xiāo jiǔ xǐng yán yǒu hèn hèn tiān yuǎn       
水龙吟 丙午秋,到维扬,途中值雨,甚快然注音
  • shuǐ
    lóng
    yín
     
    bǐng
    qiū
    dào
    wéi
    yáng
    zhōng
    zhí
    shèn
    kuài
    rán
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • duǎn
    tíng
    xiū
    chàng
    yáng
    guān
    liǔ
    jìn
    háng
    rén
    yuàn
    yuān
    yāng
    zhī
    yǐng
    wěi
    dàn
    shā
    hán
    shuǐ
    qiǎn
    hóng
    shòu
    shuāng
    xián
    zān
    zhōng
    duàn
    nán
    liú
    liàn
    gèng
    huáng
    huā
    zhēng
    ān
    cuī
    shàng
    qīng
    shān
    lèi
    shí
    jiàn
    huí
    shǒu
    chéng
    jiàn
    àn
    qiū
    kōng
    hóng
    鸿
    xiàn
    线
    qíng
    yuán
    wèi
    le
    shuí
    jiāo
    zhòng
    xiāo
    jiǔ
    xǐng
    yán
    yǒu
    hèn
    hèn
    tiān
    yuǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1