叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《水调歌头·渺渺楚天阔》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写风|写水|写马|写鱼|

渺渺楚天阔,秋水去无穷。

两淮不辨牛马,轻浪舞回风。

独倚高台一笑,圉圉游鱼来往,还戏此波中。

危栏对千里,落日照澄空。

子非我,安知我,意真同。

鹏飞鲲化何有,沧海漫冲融。

堪笑磻溪遣老,白首直钩溪畔,岁晚忽衰翁。

功业竟安在,徒自兆非熊。

拼音
shuǐ diào tóu · · miǎo miǎo chǔ tiān kuò
[ [ sòng cháo ] ] mèng
miǎo miǎo chǔ tiān kuò qiū shuǐ qióng        liǎng huái biàn niú qīng làng huí fēng        gāo tái xiào yóu lái wǎng hái zhōng        wēi lán duì qiān luò zhào chéng kōng        fēi ān zhī zhēn tóng        péng fēi kūn huà yǒu cāng hǎi màn chōng róng        kān xiào qiǎn lǎo bái shǒu zhí gōu pàn suì wǎn shuāi wēng        gōng jìng ān zài zhào fēi xióng       
水调歌头·渺渺楚天阔注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
    ·
    ·
    miǎo
    miǎo
    chǔ
    tiān
    kuò
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • miǎo
    miǎo
    chǔ
    tiān
    kuò
    qiū
    shuǐ
    qióng
    liǎng
    huái
    biàn
    niú
    qīng
    làng
    huí
    fēng
    gāo
    tái
    xiào
    yóu
    lái
    wǎng
    hái
    zhōng
    wēi
    lán
    duì
    qiān
    luò
    zhào
    chéng
    kōng
    fēi
    ān
    zhī
    zhēn
    tóng
    péng
    fēi
    kūn
    huà
    yǒu
    cāng
    hǎi
    màn
    chōng
    róng
    kān
    xiào
    qiǎn
    lǎo
    bái
    shǒu
    zhí
    gōu
    pàn
    suì
    wǎn
    shuāi
    wēng
    gōng
    jìng
    ān
    zài
    zhào
    fēi
    xióng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1