程珌(1164─1242)字怀古,休宁(今属安徽)人,先世居洺水,因自号洺水遗民。绍熙四年(1193)进士。授昌化主簿,调建康府教授,改知富阳县。嘉定十三年(1220),除秘书丞。明年,为著作佐郎、军器少监。历迁国子司业、起居舍人、权中书舍人,拜翰林学士、知制诰。绍定间,知福州兼福建安抚使,以端明殿学士致仕。淳祐二年卒,年七十九。《宋史》有传。有《洺水集》二十四卷,《洺水词》一卷。《四库总目提要》云:「珌文宗欧、苏,其所作词,亦出入于苏、辛两家之间。中多寿人亦自寿之作,颇嫌寡味。至《满庭芳》第二阕之萧、歌通叶,《减字木兰花》后阕之好、坐同韵,皆系乡音,尤不可为训也。」冯煦《蒿庵论词》云:「有与幼安周旋而即效其体者,若西樵、洺水两家。惜怀古味薄,济翁笔亦不健。」
《水调歌头·渤澥东南界》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:程珌 | 类型:写景|写风|写山|写人|自白|

渤_东南界,西北倚昆仑。

当时推步,但知宇内有乾坤。

午夜风轮微转,驾我浮空泛景,一息过天垠。

俯视人间世,渺渺聚沤尘。

挽天吴,摩海若,吐还吞。

宁用计年,八十阳九又三阴。

要自白榆星外,直至黑流沙底,山与泽俱平。

不论初末度,一色界如银。

拼音
shuǐ diào tóu · · xiè dōng nán jiè
[ [ sòng cháo ] ] chéng
_ _ dōng nán jiè 西 běi kūn lún        dāng shí tuī dàn zhī nèi yǒu qián kūn        fēng lún wēi zhuǎn jià kōng fàn jǐng guò tiān yín        shì rén jiān shì miǎo miǎo ōu chén        wǎn tiān hǎi ruò hái tūn        níng yòng nián shí yáng jiǔ yòu sān yīn        yào bái xīng wài zhí zhì hēi liú shā shān píng        lùn chū jiè yín       
水调歌头·渤澥东南界注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
    ·
    ·
    xiè
    dōng
    nán
    jiè
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
  • _
    _
    dōng
    nán
    jiè
    西
    běi
    kūn
    lún
    dāng
    shí
    tuī
    dàn
    zhī
    nèi
    yǒu
    qián
    kūn
    fēng
    lún
    wēi
    zhuǎn
    jià
    kōng
    fàn
    jǐng
    guò
    tiān
    yín
    shì
    rén
    jiān
    shì
    miǎo
    miǎo
    ōu
    chén
    wǎn
    tiān
    hǎi
    ruò
    hái
    tūn
    níng
    yòng
    nián
    shí
    yáng
    jiǔ
    yòu
    sān
    yīn
    yào
    bái
    xīng
    wài
    zhí
    zhì
    hēi
    liú
    shā
    shān
    píng
    lùn
    chū
    jiè
    yín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1