叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《水调歌头·江海渺千里》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写雨|写花|写山|写马|山川|往事|写酒|

江海渺千里,飘荡叹流年。

等闲匹马相过,乘兴却翛然。

十载悲欢如梦,抚掌惊呼相语,往事尽飞烟。

此会真难偶,此醉且留连。

酒方半,谁轻使,动离弦。

我歌未阕公去,明日复山川。

空有高城危槛,缥缈当筵清唱,馀响落尊前。

细雨黄花後,飞雁点遥天。

拼音
shuǐ diào tóu · · jiāng hǎi miǎo qiān
[ [ sòng cháo ] ] mèng
jiāng hǎi miǎo qiān piāo dàng tàn liú nián        děng xián xiàng guò chéng xìng què xiāo rán        shí zǎi bēi huān mèng zhǎng jīng xiàng wǎng shì jìn fēi yān        huì zhēn nán ǒu zuì qiě liú lián        jiǔ fāng bàn shuí qīng shǐ 使 dòng xián        wèi què gōng míng shān chuān        kōng yǒu gāo chéng wēi kǎn piāo miǎo dāng yàn qīng chàng xiǎng luò zūn qián        huáng huā hòu fēi yàn diǎn yáo tiān       
水调歌头·江海渺千里注音
  • shuǐ
    diào
    tóu
    ·
    ·
    jiāng
    hǎi
    miǎo
    qiān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • jiāng
    hǎi
    miǎo
    qiān
    piāo
    dàng
    tàn
    liú
    nián
    děng
    xián
    xiàng
    guò
    chéng
    xìng
    què
    xiāo
    rán
    shí
    zǎi
    bēi
    huān
    mèng
    zhǎng
    jīng
    xiàng
    wǎng
    shì
    jìn
    fēi
    yān
    huì
    zhēn
    nán
    ǒu
    zuì
    qiě
    liú
    lián
    jiǔ
    fāng
    bàn
    shuí
    qīng
    shǐ
    使
    dòng
    xián
    wèi
    què
    gōng
    míng
    shān
    chuān
    kōng
    yǒu
    gāo
    chéng
    wēi
    kǎn
    piāo
    miǎo
    dāng
    yàn
    qīng
    chàng
    xiǎng
    luò
    zūn
    qián
    huáng
    huā
    hòu
    fēi
    yàn
    diǎn
    yáo
    tiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1